Chương trước
Chương sau
Mấy người Trì Uyên đi ra khỏi cửa hàng, vừa mới xoay người, thì nhìn thấy Tùy Mị đi ra cách đó mấy cửa hàng.
Tùy Mị là đi cùng bà Tùy đi ra ngoài, hai người vừa mới mua quần áo, còn vừa nói chuyện vừa cười.
Cố Tư nhìn thấy Tùy Mị, ngược lại không có cảm giác gì cả, cô chỉ theo phản xạ tự nhiên liếc nhìn Phương Tố, không biết Phương Tố sẽ có cảm giác lúng túng hay không.
Phải biết, trước đây trong nhưng trường hợp như thế này, bà đều đứng cùng một chỗ với Tùy Mị.
Phương Tố nhìn thấy Tùy Mị, cũng không nói là lúng túng gì, bà chỉ ngây người một chút, sau đó liền cười: “Chao ôi, Tùy Mị à, thật trùng hợp nha.” Tùy Mị vô cùng bất ngờ khi nhìn thấy Phương Tố đứng bên cạnh Cố Tư.
Cô ta đứng tại chỗ, trừng mắt một lúc lâu mới gọi một tiếng bác.
Trì Uyên nhìn chằm chằm Tùy Mị, cũng không phải nguyên nhân gì khác, mà chủ yếu là chuyện Cố Tư xảy ra lúc trước, anh ít nhiều cũng nghĩ đến Tùy Mị.
Bây giờ nhìn thấy Tùy Mị, ánh mắt liền có chút không tự chủ mà dò xét lên người cô ta chào hỏi.
Bà Tùy nhìn thấy Phương Tố ở cùng một chỗ với Cố Tư, cũng vô cùng ngạc nhiên.
Hơn nữa trước đây bà nghe Tùy Mị nói, bởi vì Cố Tư, Phương Tố và Trì Uyên trở nên bất hòa, Trì Uyên dứt khoát kéo mẹ mình vào danh sách đen.
Ban đầu bà còn âm thầm thở dài, bị chính con trai mình kéo vào danh sách đen, chuyện này chỉ những người mẹ thất bại mới có thể làm được.
Nhưng hiện tại nhìn như thế này, dường như giữa Phương Tố và Trì Uyên, cũng không có vấn đề gì.
Không nói bà và Trì Uyên không có chuyện gì, mà chính là với Cố Tư, quan hệ cũng vô cùng tốt.!Cố Tư nhìn Tùy Mị, rồi thu hồi ánh mắt, cô nói với Phương Tố: “Đi thôi, mua xong rồi đến cửa tiệm của tôi xem thử, chỉ có mình Mạnh Sướng, thực sự tôi không yên tâm.”
Phương Tố “ừ” một tiếng, đưa ánh mắt tỏ ý chào với Tùy Mị rồi rời đi cùng Cố Tư và Trì Uyên.
Lúc nghiêng người đi qua, Phương Tố còn nói: “Cô gái Tiểu Mạnh kia trông khá thật thà, có thể giúp cô như vậy cũng không dễ dàng, tăng lương đi.”
Giọng Cố Tư mang ý cười: “Tôi đã nghĩ kỹ rồi, tích phần trăm cho con bé, tốt hơn nhiều so với tăng lương.”
Phương Tố “ừ” một cái, lại nói cái gì đó, nhưng bởi vì khoảng cách khá xa, nên Tùy Mị nghe không rõ.
Bà Tùy nhíu mày, nhìn Tùy Mị: “Lúc nào quan hệ của ba người bọn họ lại tốt như vậy.”
Tùy Mị chậm rãi lắc đầu: “Con cũng không rõ.”
Cô nhìn chằm chằm bóng lưng cùa Phương Tố và Cố Tư, vẻ mặt lạnh lùng.
Nhưng sau đó Tùy Mị liền cười lạnh: “Nhưng Phương Tố vô dụng như vậy, Cố Tư có thể cần bà ta để làm gì, chẳng qua là có người ở bên tai nói lời ngon ngọt mà thôi.”
Nói xong Tùy Mị ôm cách tay bà Tùy: “Chúng ta đi thôi, quan tâm mấy người đó làm gì.”
Bà Tùy có chút không yên tâm: “Mẹ thấy Phương Tố như vậy, có lẽ là tiếp nhận cô ta rồi, bà ta muốn trở về nhà họ Trì, xem ra sẽ dễ dàng rồi.”
Tùy Mị ngừng động tác, sau đó nói: “Cứ cho là Phương Tố không tiếp nhận cô ta, thì bà ta muốn trở về nhà họ Trì, cũng không quá khó, vốn dĩ Phương Tố không có tác dụng gì.”
Bà Tùy nghĩ nghĩ rồi gật đầu: “Nói cũng đúng, dường như từ trước đến any Trì Uyên chưa từng đặc biệt nghe lời bà ta.”
Nói xong như vậy, Tùy Mị và bà Tùy cũng rời đi.
Phương Tố cùng Cố Tư Trì Uyên lại dạo thêm hai cửa hàng, sau đó ngồi trên xe Trì Uyên đến cửa tiệm của Cố Tư.
Lúc trên đường, Trì Uyên hỏi: “ Có chuyện gì vậy, gần đây mẹ và Tùy Mị không qua lại sao? Con thấy hai người gặp nhau, bầu không khí dường như không đúng lắm.”
Phương Tố “ồ” một cái: “Chẳng có gì không đúng cả, nhưng thật sự là không qua lại, con bé nói con bé bận, mẹ cũng không làm phiền con bé.”
“Bận?” Trì Uyên nghĩ nghĩ “Những liên hệ công việc gần đây giữa nhà họ Trì và nhà họ Tùy, đều không có liên quan gì đến Tùy Mị, bên con không tìm cô ta, mà trong những trường hợp bình thường cô ta cũng không trao đổi với bên chúng con, vì vậy nói bận, còn có thể bận cái gì.”
Hai ngày nay Trì Uyên cũng điều tra Tùy Mị một chút, Tùy Mị quả thật sự là ngoại trừ ở công ty, thì chính là ở nhà.
Không đi nơi nào khác, nhưng cũng không có luôn bận bịu, chỉ ở trong nhà.
Phương Tố nghe Trì Uyên nói vậy, cũng chỉ cười, thái độ không mặn không nhạt: “Con bé nói bận, thì cho là bận đi, thật sự hai người bọn mẹ ra ngoài, bản thân cũng không có chuyện gì đặc biệt.”
Mỗi lần hai người gặp nhau, chẳng qua là nói làm như thế nào giúp Tùy Mị tiếp cận Trì Uyên, ngoài chuyện này ra, dường như cũng không nói quá nhiều về chuyện khác.
Trước đây bà thật sự rất thích Tùy Mị, đặc biệt hi vọng cô gái này có thể vào cửa nhà mình, đặc biệt hi vọng cô gái này, có thể trở thành con dâu của mình.
Nhưng bây giờ có nhiều thời gian hơn, bà cũng có nhiều thứ để suy nghĩ hơn.
Có chút nhịn không được hoài nghi bản thân mình lúc trước, bà lúc trước, rốt cuộc là thích điều gì ở Tùy Mị.
Thật sự bà cũng thấy qua rất nhiều cô gái nhỏ có gia thế giống như Tùy Mị.
Tùy Mị cũng không phải một cô gái vô cùng đặc biệt.
Phương Tố nghĩ mãi không ra, chỉ có thể kết luận do cuộc sống trước đây của bà theo khuôn phép cũ, làm cho ánh mắt của mình vô cùng hạn hẹp, sau đó nhìn thấy Tùy Mị một cô gái có nề nếp, nên trong lòng nảy sinh thiện cảm.
Trì Uyên lái xe đễn chỗ cửa tiệm, đúng lúc bạn trai Mạnh Sướng Tiểu Lâm cũng ở đó..
Một nhóm người đi vào, Tiểu Lâm cũng có chút mất tự nhiên.
Mạnh Sướng nhìn thấy Trì Uyên đến, lập tức không hiểu vì sao có chút lúng túng, hai tay không biết đặt ở đâu cho tốt.
Trì Uyên hoàn toàn không quan tâm nhiều như vậy, chào Mạnh Sướng cùng Tiểu Lâm, rồi đi qua ngồi ở chỗ gần cửa sổ.
Cố Tư lấy quần áo mua cho Mạnh Sướng đưa qua cho cô xem, Mạnh Sướng vô cùng ngạc nhiên.
Cố Tư mỉm cười: “Thật sự bản thân chị cũng rất xẩu hổ, sau khi mở cửa hàng, hầu hết tất cả đều ném cho em, bản thân chị cũng không bỏ sức nhiều.”
Mạnh Sướng bật cười: “Không sao, lúc trước em cũng là một mình, lúc đó kinh doanh không tốt, thực sự trong lòng em rất khó chịu, mặc dù bây giờ hơi bận bịu một chút, nhưng kinh doanh khá tốt, mỗi ngày em đều rất vui.”
Cố Tư nhìn Tiểu Lâm: “Hôm nay kinh doanh thế nào, cửa hàng có thể đóng cửa sớm một chút không, sau đó các em ra ngoài hẹn hò, việc buôn bán gì ở đây có thể thả lỏng một chút.”
Mạnh Sướng bị Cố Tư nói vậy có hơi mắc cỡ, cô chỉnh lại tóc, khóe mắt liếc nhìn bên phía Trì Uyên một chút.
Trì Uyên và Phương Tố đang nói chuyện, xem ra hoàn toàn không hề chú ý đến cô ở đây.
Nhưng thật sự bản thân cô cũng hiểu rõ.
Trì Uyên như vậy, thật sự làm cho cô hơi không bình tĩnh nổi.
Trì Uyên ngay cả Tùy Mị cũng không nhìn đến, làm sao có thể nhìn đến cô.
Phương Tố và Cố Tư đang nói về những thứ vừa mua kia, sau đó nói đến việc nhìn thấy Tùy Mị.
Vẻ mặt Phương Tố rất bình thàn: “Tùy Mị à, thật sự cũng là một cô gái tốt, tương lai người nào lấy con bé làm vợ, hẳn là rất có may mắn.”
Bà nhìn Cố Tư một chút: “Còn cô, cũng không thể không thừa nhận, thật sự cũng là một cô gái tốt.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.