Cố Tư mím môi cười, không biết nên nói gì.
Bà cụ Trì đổi đề tài: “Đến đây, đến đây, vào nhà nói chuyện đi. Buổi trưa, bên ngoài nắng to”
Cố Tư đỡ bà cụ Nguyễn vào phòng khách.
Bà cụ Nguyễn vẫn chưa biết chuyện xảy ra giữa Cố Tư và Trì Uyên, bèn hỏi Cố Tư thích ai, nếu được thì có thể gọi qua, bà cụ sẽ giúp cô kiểm định.
Cố Tư cười xấu hổ: “Anh ấy, anh ấy hơi bận”.
Bà cụ Nguyễn vỗ vỗ tay Cố Tư: “Tìm đàn ông thì phải cảnh giác một chút, nếu tìm không đúng người, đây chính là chuyện cả một đời”.
Cố Tư và bà cụ Trì nhìn nhau, mặt bà cụ Trì không được thoải mái.
Cố Tư này, cũng coi là tìm không đúng người đi, nếu không thì cũng không phải ly hôn rồi.
Ba người nói chuyện phiếm một lúc, bà cụ Nguyễn bắt đầu hỏi trong nhà Cố Tư có những ai.
Cô Tư do dụ một chút rồi nói: “Không còn ai, chỉ còn lại con thôi”.
Bà cụ Nguyễn sửng sốt: “Cha mẹ đều…”
Cố Tư gật đầu: “Ngoài ý muốn, đều là ngoài ý muốn rời đi”.
Bà cụ Trì chăm nhú nhìn Cố Tư, trước đây dường như bà cụ có nghe ông cụ Trì nói qua, cha mẹ Cố Tư đã bỏ trốn.
Tại sao chạy trốn, lúc đó không nói nhiều lắm.
Cố Tư mỉm cười: “Không sao, một mình con cũng rất tốt, hiện tại một mình con no đủ, trong nhà không thiếu thốn, rất thoải mái”.
Bà cụ Nguyễn có vẻ đau lòng, nắm lấy tay Cố Tư mãi không buông.
Chủ đề này không tốt lắm, bà cụ Trì liền quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800940/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.