Cố Tư đi đến cửa hàng xem qua một lượt, ban đầu, cô muốn cùng Mạnh Sướng chuẩn bị cho việc mở cửa hàng.
Kết quả là cô không thể nào ổn định tinh thần được.
Cô hơi buồn bực, luôn nhớ tới khuôn mặt lạnh lùng của Trì Uyên trước đó.
Khóe miệng Ninh Tôn bị rách một chút, sau một hồi thì bắt đầu bầm tím.
Cố Tư có chút băn khoăn, sắp bắt đầu ứng tuyển rồi, kết quả gây ra một trận như vậy, lỡ như ảnh hưởng đến tiền đồ của Ninh Tôn thì thật là phiền phức.
Cố Tư ngẫm nghĩ, vẫn là nên đưa Ninh Tôn đến bênh viện.
Tình cờ gặp lại bác sĩ lần trước đã khám chân cho Cố Tư, khi nhìn thấy Cố Tư liền mỉm cười: “Cô Cố!”.
Cố Tư giật mình: “Ngài biết tôi sao?”
Bác sĩ Hoắc này cùng Trì Chúc quan hệ không tệ, gật gật đầu: “Lần trước cô bị thương, tôi đã băng bó cho cô”
Cố Tư lập tức kéo dài giọng: “Là ông sao? Tôi đã bảo sao lại nhìn thấy quen như vậy”
Bác sĩ nhìn Ninh Tôn một chút: “Bạn của cô à?”
Cố Tư gật đầu: “Bị thương nhẹ, tôi muốn tìm xem có loại thuốc mỡ nào tác dụng tốt một chút. Mấy ngày nữa bạn tôi có thể phải cần soi gương đấy”.
Bác sĩ cười ha ha: “Tới đây tôi xem một chút, đây là đánh nhau sao? Ây yo, đối phương xuống tay cũng đủ mạnh đấy, khóe miệng đều bị xé rách rồi”.
Cố Tư mím môi, trong một lúc cũng không biết nên nói gì.
Chính bác sĩ cũng cảm khái một câu, xem xong liền kê đơn thuốc và hóa đơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800939/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.