Cố Tư bị Trì Uyên nhìn như vậy, trong nháy mắt liền nhớ lại khoảng khắc Trì Uyên hôn vừa rồi.
Đó gọi là một nụ hôn, thật sự không giống lắm.
So với lúc trước mỗi lần hôn, cảm thấy không giống.
Nhưng Cố Tư vẫn nhíu mày, gương mặt đề phòng: “Anh làm gì, anh còn không đi.”
Trì Uyên thu hồi ánh mắt, còn thở dài: “Ồ, bây giờ đi.”
Nói xong như vậy, anh trực tiếp xoay người đi.
Cố Tư qua một lúc vội vàng đi đến cửa sổ nhìn, xe của Trì Uyên không dừng ở gần đây.
Chẳng trách, tên đàn ông thối này đem xe giấu ở chỗ khác.
Bằng không cô trở về nếu nhìn thấy xe Trì Uyên, chắc chắn sẽ có đề phòng.
Cửa đều được Trì Uyên đóng lại, đèn dưới lầu cũng đều tắt.
Cố Tư quay người đi về giường ngồi, vẫn còn thở hổn hển một lúc.
Thật là bị chọc tức mà.
Nhưng Trì Uyên này, đến cũng không nói, anh đến đây làm gì vậy chứ.
Bệnh thần kinh.
Tâm trạng Cố Tư bởi vì Trì Uyên một trận như vậy, trực tiếp bỏ đi.
Cô đi vào phòng tắm hùng hùng hổ hổ tắm, sau khi ra ngoài mặt nạ cũng không có tầm tình đắp, trực tiếp nằm lên giường ngủ.
Giấc ngủ này có chút bực mình, đa số đều nằm mơ.
Trong mơ đều là chuyện trên giường kia.
Cố Tư biết bản thân là đang nằm mơ, cũng biết là do nụ hôn của Trì Uyên gây nên.
Cô ở trong mơ có chút tức giận, nhưng làm sao cũng không tránh khỏi giấc mơ như vậy.
Mãi cho đến sáng, Cố Tư nhận điện thoại của chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800920/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.