Lăn qua lăn lại đến nửa đêm.
Đèn chùm lắc lư trước mặt từ từ dừng lại.
Cố Tư nghe thấy âm thanh Trì Uyên rời giường.
Cố Tư nhắm mắt lại, liền chìm vào giấc ngủ trong vài giây.
Nhưng ngủ cũng không yên ổn, khi Trì Uyên đi đến ôm cô đi tắm, Cố Tư lại hoảng hốt tỉnh dậy.
Cô hí mắt nhìn Trì Uyên, lẩm bẩm một câu: “Trì Uyên, anh có thích tôi chút nào không?” Trì Uyên không nói gì.
Không nói gì, thực sự cũng có nghĩa là trả lời cô.
Cố Tư chậm rãi nhếch môi, âm thanh hầu như không nghe thấy: “Tôi biết rồi.”
Cố Tư dường như đã ngủ, một chút phản ứng cũng không có.
Trì Uyên tắm xong cho Cố Tư, lau người sạch rồi ôm lên giường, sau đó mới đi rửa sạch mình.
Đợi khi anh quay lại giường, Cố Tư đã chìm sâu vào giấc ngủ.
Nhưng Trì Uyên một chút buồn ngủ cũng không có.
Anh đi đến bên cửa sổ châm một điếu thuốc, mở một nửa cửa sổ, nhìn màn đêm bên ngoài.
Trong lòng anh thoáng có chút thích thú trả thù.
Cuộc nói chuyện giữa anh và Ninh Tôn, thực sự anh rất khó chịu.
Vừa rồi anh trút giận lên Cố Tư, bên này ngực anh, mới cảm thấy rằng những thứ buồn phiền đã biến mất.
Ly hôn thì sao, mua nhẫn thì sao, đêm nay cả hai người đều tỉnh táo, cô không phải vẫn là ở dưới người anh sao.
Trì Uyên hút vội điếu thuốc một hơi, chẳng mấy chốc chỉ còn lại tàn thuốc.
Anh ném tàn thuốc ra ngoài cửa sổ, rồi phun ra khói màu lam.
Đóng cửa sổ lại, Trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800835/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.