Trì Uyên nói không có tôi thì không sống nổi Bà Trì ngồi đối diện Cổ Tư, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn cô.
Tất nhiên, sắc mặt bà ta không tốt lắm.
Bà ta đặc biệt thích Tùy Mị, thích từ ngày trước rồi.
Trước đây, cuộc hôn nhân của Trì Uyên và cô ta là do bà ta ra sức thuyết phục và thúc đẩy mới thành.
Bà ta thấy hài lòng về mọi mặt của Tùy Mị.
Kết quả, ai biết chuyện tốt sắp thành, nửa đường lại xuất hiện một Cổ Tư.
Cho nên, bà ta vẫn xem như không nhìn thấy Cổ Tư, vô cùng chán ghét.
Chẳng qua khi đó ông cụ thật sự không khỏe, vẫn lôi kéo Trì Chúc và Trì Uyên để bọn họ chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Mặc dù bà Trì hơi hống hách, ngốc nghếch nhưng vẫn hiếu thuận.
Cuối cùng, bà ta không có cách nào đành phải trở mặt, đi khuyên Trì Uyên, bảo anh chấp nhận.
Trước đây, bà Trì nhìn cả người Cổ Tư.
Lật qua tìm lại khắp trên người cô cũng chỉ tìm được một ưu điểm.
Đó là trồng tạm được.
Chỉ có vẻ ngoài được thì chẳng có tác dụng Bà ta không thích Cổ Tư thì vẫn không thích.
Lần này cô không để ý tới bà Trì.
Cô chỉ lo lấp đầy cái bụng của mình, sau đó đặt đũa xuống.
Cô cầm khăn tay lau miệng và nói, “Mọi người ăn từ từ, tôi ra ngoài trước.”
Bà cụ nhìn Cổ Tư nhưng không nói gì.
Lúc trước, nhà họ Trì không cho phép rời khỏi chỗ trước như vậy.
Người lớn còn ở đây, con cháu để đũa xuống mà đi trước là không tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800702/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.