Sau này bớt can thiệp vào chuyện của nó đi Mãi sau, Trì Uyên mới thở dài, “Đúng là chúng tôi có lỗi với cô.”
Anh chưa từng gặp ông nội của Cổ Tư nhưng có nghe ông nội mình nhắc tới người này.
Hai ông cụ từng sống chết vì nhau. Nếu không phải vậy, ông cụ đã không yêu cầu mình nhất định phải cưới Cổ Tư.
Trì Uyên nghĩ ngợi, “Được rồi, dưới nhà đã nấu cơm xong. Lát nữa, cô nhớ xuống ăn cơm đấy.”
Cố Tư gật đầu. Anh quay đầu rời đi.
Cô chờ một lát mới đóng cửa lại.
Cô đang chơi game, điện thoại còn ném ở lên giường.
Không cần suy nghĩ, chắc chắn là thua rồi.
Cô đi qua lấy điện thoại và thoát khỏi trò chơi, sau đó ngồi trên giường nhìn ra ngoài. ở nhà họ Trì thật sự chán chết đi được.
Người ở đây không thích cô. Nói thật, cô cũng chẳng thích những người trong nhà này.
Người nào người nấy đều không thích.
Mỗi ngày cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy người mình không thích, thật sự muốn lấy mạng mà.
Cổ Tư đặt hai tay trên đùi, xoa tới xoa lui.
Trong đầu cô còn mải suy nghĩ.
Bây giờ cô có tiền, cần gì phải sống ấm ức như vậy?
Cô phải phóng túng chứ! Nếu cầm nhiều tiền còn phải sống cuộc sống như trước thì quá uất ức rồi.
Cổ Tư liếm môi. Nhưng sống phóng túng thế nào cũng là một chuyện cần phải cẩn thận nghiên cứu đấy.
Cô không biết phải làm sao.
Sống nghèo quá lâu bỗng giàu lên, cô thật sự có hơi bối rối.
Ở nơi khác, Trì Uyên ngồi trong phòng sách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-co-tu-tri-uyen/800701/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.