120.
Ngày hôm sau Đồ Tiểu An quay lại phòng phiên dịch.
Trưởng phòng Đặng còn muốn đốt pháo chúc mừng.
121.
Tiểu Trần gõ cửa văn phòng chủ tịch, "Chủ tịch, americano lạnh với mousse việt quất anh bảo tôi đặt đã được giao đến rồi".
Bùi Tử Minh đang ngồi vào bàn làm việc ngẩng lên khỏi đống tài liệu, "Phiền anh giúp tôi mang đến phòng phiên dịch đưa cho Đồ Tiểu An, cảm ơn".
"À, vâng thưa chủ tịch", Tiểu Trần chẳng hiểu chuyện gì, nhưng vẫn rất nhanh nhạy mà hỏi thêm một câu: "Anh cần tôi gửi lời gì không?".
Bùi Tử Minh hơi suy nghĩ, "Bảo em ấy xong việc thì trả lời tin nhắn wechat của tôi".
122.
Tiểu Trần thầm đáp trong lòng:... Cậu ấy bận bằng anh chắc?
123.
Tiểu Trần mang đồ ăn cùng lời nhắn đến trước mặt Đồ Tiểu An. Đồ Tiểu An cũng ngẩng đầu lên khỏi đống tài liệu.
Chuyện xảy đến bất ngờ, cậu khá là hoang mang.
"À... Cảm ơn anh Trần, tôi biết rồi". Thực tế thì trong lòng đã không nhịn nổi, gương mặt trắng nõn khẽ ửng đỏ.
Còn chưa nhớ lại mà đã khua chiêng khõ trống phô diễn thế này rồi...
Mờ ám thật đấy. Khiến Đồ Tiểu An cứ có ảo giác bản thân đi xem mắt rồi được người ta coi trọng vậy.
124.
Trưởng phòng Đặng từ đằng sau máy tính ló đầu ra hóng hớt, hóng xong lại lặng lẽ rụt người lại. Thầm nghĩ đồng chí Tiểu An này không chỉ năng lực chuyên môn hơn người, mà cái cách tìm người có vẻ ngoài giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-tu-dau-cao-moc-ngu/2621309/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.