Người thanh niên đó không ai khác chính là Hòa, em trai của cô. Vì quá vui nên cô quên mất đang có Quốc Thiên ở đây mà cứ thế ôm lấy Hoà và hỏi:
– Ủa Hoà, về nhà khi nào vậy sao không gọi cho chị hai.
Hoà thấy chị hai thì mừng không kém, từ tết đến giờ Hoà lo tập trung học và đi làm thêm nên không về nhà. Hoà buông chị hai ra rồi trả lời:
– Em mới về tối qua, đang định gọi cho chị hai về nhà chơi nè.
Trả lời chị hai xong, Hoà quay sang người đàn ông đứng cạnh chị nói:
– Em chào anh rể ạ.
Quốc Thiên cũng mỉm cười chào lại:
– Chào em.
Quốc Thiên vừa nói xong thì ba mẹ Diệu Nhi ở trong nhà cũng đi ra.
Thấy vợ chồng Diệu Nhi về thì ông Quang nói:
– Hai đứa về khi nào vậy.
– Dạ vợ chồng con vừa về thôi ba.
Quốc Thiên trả lời làm ông Quang bà Loan kinh ngạc há hốc miệng ra nhìn anh. Diệu Nhi thấy vậy thì lên tiếng:
– Anh Thiên nhớ lại rồi ba mẹ à.
Cả ông Quang và bà Loan nghe Diệu Nhi nói thế đều vui mừng hỏi:
– Thiên nhớ lại thật rồi sao.
– Dạ con đã nhớ lại rồi ba.
Nghe lời Quốc Thiên xác nhận lại thì Ông Quang nói:
– Thế thì vui quá, hôm nay bà phải nấu mấy món ngon cho cả nhà ăn nha. Ăn mừng út Hoà về và Quốc Thiên đã nhớ lại.
– Được, mấy ba con vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-lai-anh-tinh-cu/2449774/chuong-33.html