Lời nói mạnh mẽ của Mạc Mạc khiến Giản Chiến Nam im lặng như tờ. Con ngươi đen củaMạc Mạc như đóng băng, nước mắt im lặng chảy xuống không một tiếngđộng, là đau khổ và bất đắc dĩ từ tận đáy lòng ở thời khắc này hoàn toàn bộc phát.
Con ngườiđen của Giản Chiến Nam nhìn chằm chằm vào Mạc Mạc, muốn nói gì đó nhưngcổ họng không thể nói nên lời, trong hốc mắt có thứ chất lỏng ấm áp màchua xót ngưng tụ rồi từ từ rơi xuống. Hắn nắm chặt tay, kìm nén sự đaukhổ ở trong đáy lòng.
Đúng thế,lời Mạc Mạc nói đều là thật, rất đúng, nhưng ngoài việc làm như thế hắncó thể làm gì khác đây. Hắn có thể khiến Lăng Việt Nhiên sống lại sao,hắn có thể trả lại một cậu nhỏ còn sống cho cô sao, đáp án là không thể, không thể! Chỉ có thể dùng thủ đoạn hèn hạ này mới có thể giữ côlại….hắn có thể làm gì khác được nữa.
Thứ cô cầnhắn không thể cho, thứ hắn cho cô thì cô không cần, trừ khi Lăng ViệtNhiên sống lại, nếu không hai người bọn họ vĩnh viễn chỉ có thể đốingược nhau, mặc dù là đang ở cùng nhau nhưng tâm hai người lại ở trênhai đường thẳng song song, không bao giờ có thể giao nhau. Hắn đã khiếncô tổn thương quá sâu, dù thế nào cũng không thể tha thứ được. Cô cũnghận hắn rất sâu, không thể yêu hắn được.
Hai người cứ nhìn chằm chằm vào đối phương như thế, nhìn sự thống khổ trong mắtnhau, rồi hóa thành dòng nước mắt đau khổ rồi rơi xuống, nhưng không cóai chịu nói một lời nào.
Không biếtlà ai rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-la-phai-dien-cuong-chiem-doat/437179/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.