Hiện giờ cậu ta không dám cắn chết tôi, nếu như dám căn tôi thì hậu quả sẽ khôn lường. 
“Thật ra là cậu tự nguyện khiến bản thân rẻ mạt, làm một người trong đám đàn ông của cô ta, giống như một con chó, gọi thì đến, khi không cần thì lập tức đuổi đi! Dù tôi có là người thứ ba, cậu cũng không bằng tôi, cậu phải là người thứ năm, thứ sáu cơI” Tôi phải nhìn thấy cậu ta nổi điên, cậu ta càng điên loạn lại càng có thể phạm sai lâm, càng có lời cho Trang Dật Dương. 
Trang Dật Thần sầm mặt lại, ánh mắt nhìn tôi càng lúc càng u ám, trong lòng tôi bắt đầu có chút sợ hãi, sợ cậu ta sẽ đánh tôi. Ở mặt này cậu ta tuyệt đối không phải một người đàn ông, đánh phụ nữ không có chút nương tay. 
“Nếu chúng ta đều đáng thương như vậy, không bằng hai chúng ta hợp tác để hai người họ ở bên nhau!” Trang Dật Thần đột nhiên bật cười, nhưng nụ cười này còn khó coi hơn cả khóc. 
“Tôi không muốn hợp tác cùng cậu, Trang Dật Thần tôi chỉ hận không thể giết chết cậu, trả thì cho con trai tôi!” 
Tôi cũng cười với cậu ta, ai sợ ai chứ! 
Trang Dật Thần đứng bên cửa sổ phòng bệnh, không nói năng gì, toàn thân để lộ ra sự cô đơn, có lẽ những lời †ôi vừa nói thực sự đã kích động cậu ta. 
Trong mắt Châu Tư Dĩnh, cậu ta chính là một con chó. 
Tôi rất buồn ngủ, nhưng vẫn phải cảnh giác, nếu không ai biết được tên điên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082133/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.