Nếu có đứa con của chúng tôi, tôi sẽ luôn đối tốt với anh ấy, sẽ không bao giờ phản bội anh ấy, chúng tôi sẽ có những ngày tháng tươi đẹp và hạnh phúc. 
Nhưng tôi lại cố kiềm chế không gọi cho anh ấy, sức khỏe của anh ấy không tốt, tôi không thể đến làm phiền. Nói càng nhiều, sơ hở càng lớn, nếu anh ấy biết tôi ở bệnh viện, chắc chắn sẽ tới tìm tôi. Những điều tôi có thể làm là giảm bớt gánh nặng của anh ấy, đợi chờ và tin tưởng anh ấy. 
Tiêu Viện Viện đã đi làm tại tập đoàn Trang Thị rồi, chỉ có thể đến thăm tôi khi tan làm. Cô ấy trở lại ngay, sau đó thao thao bất tuyệt nói rằng tập đoàn Trang Thị tốt như thế nào, có bao nhiêu trai đẹp, lương cũng rất mỹ mãn. 
Tóm lại, mọi thứ đều rất tốt, cô ấy rất biết ơn tôi. Hạnh phúc của cô ấy đơn giản như vậy đó. Nhìn cô ấy vui vẻ, tôi cũng không nhịn được mà vui vẻ theo. 
“Hôm nay tôi gặp tổng giám đốc và vợ chưa cưới của anh ta, tình cảm của họ có vẻ rất tốt. Chị Lâm, có khi nào anh ta lừa cô không?” Tiêu Viện Viện thận trọng nói, sợ rằng tôi sẽ buồn, nhưng lại mang theo một chút lo lắng. 
Cô ấy rất hiển nhiên nghĩ rằng tôi tự sát lần này là vì chuyện tái hợp của Trang Dật Dương và Châu Tư Dĩnh. 
“Cậu cứ làm việc cho tốt thì mới là cảm ơn tôi! Những chuyện khác, cậu không cân giúp tôi nghe ngóng đâu, qua hai ngày nữa tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082131/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.