🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đừng tưởng sinh ra một đứa bé tàn tật thì nhà chúng tôi cũng sẽ nhận. Dù cho Trang Dật Dương không nhãn tâm thì cũng sẽ không để cho đứa bé này bước vào cái nhà này. Cụ của nó càng không thể có một đứa chắt nội tật nguyền, vì vậy, đừng có mơ nữa, mau đi phá đi!”



Trang Giai Kỳ cười khẩy, khinh bỉ nhìn tôi, như thể tôi là rác rưởi trong nhà họ Trang vậy.



Dù tôi có là rác thì cũng không phải rác của nhà họ Trang!



“Tôi sống ở đây là Trang Dật Dương cầu xin tôi ở lại, nếu muốn tôi đi, rất đơn giản, anh ấy lên tiếng là được. Con của tôi, không đến lượt các người lao nhao!”



Tôi năm trên ghế sô pha, không thèm để ý đến bọn họ.



Nếu là đến để quan tâm tôi, quan tâm con tôi, tất nhiên tôi sẽ có thái độ khác. Mẹ tôi muốn tôi bỏ đứa bé là ở góc độ quan tâm đến tương lai của tôi, bọn họ là cái gì chứ, sợ tôi sẽ sinh ra một đứa trẻ tật nguyên, sau đó bám lấy Trang Dật Dương không chịu buông tha?



“Chị dâu, có gì chúng ta cũng đã nói hết rồi, nếu cô ta không đi phá thai, vậy thì đợi Dật Dương về bắt cô ta đi phá vậy!” Trang Giai Kỳ hừ hừ, như thể đến đây khiến cô ta đánh mất thân phận của mình.



“Châu Tư Dĩnh sắp gả cho nhà chúng tôi rồi, nó làm vợ cả, cô làm lẽ, cô vẫn nên nghĩ kỹ xem phải làm thế nào?



Phía sở cảnh sát, chúng tôi đã đi rút

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3082062/chuong-141.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.