Sau đó, vì chứng cứ chưa đủ nên bị đẩy lại để thẩm định sau. Trang Dật Thần thú nhận mọi thứ, nhưng không thừa nhận đã tiêm virus vào người tôi, mà là khi đi chơi bên ngoài cùng Châu Tư Dĩnh, không cẩn thận tiếp xúc với người bệnh, nên mới để chuyện này xảy ra. 
Rõ ràng là thời gian phát bệnh của Châu Tư Dĩnh sau tôi, còn tìm được tên virus, bây giờ mọi thứ đều thay đổi rồi. 
Tôi thực sự không biết đối phương đã chi bao nhiêu tiền mới có thể thay đổi kết quả như vậy. Nếu lập luận của họ được công nhận thì có nghĩa chuyện này chỉ có thể bồi thường tài chính. 
Nhưng thứ tôi không cần nhất chính là tiền. 
Tôi lập tức nổi giận lao về phía Trang Dật Dương, “Những chứng cứ này rõ ràng đã được nộp lên, có phải là anh làm không? ©ó phải không?” 
Tôi không nghĩ được ai khác, chỉ có thể nghĩ tới một người duy nhất chính là Trang Dật Dương, có phải ông nội anh ấy đã nói gì đó, nên chuyện chắc như định đóng cột thế này cũng có thể thay đổi. 
“Anh không có!” Trang Dật Dương lập tức phủ nhận nhưng không giống như trước, liên tục tỏ ra muốn đối phương phải trả giá đắt. 
“Vị trí chủ tịch hội đồng quản trị của anh không liên quan đến chuyện này sao?” Tôi nghi ngờ anh ấy không phải không có chứng cứ, anh ấy là một người có tiền án, vì vị trí này mà khiến tôi và con chịu uất ức hết lần này đến lần khác. 
Hôm ông Trang đến, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081988/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.