Nhìn thấy tôi pha cà phê cho, anh ấy còn cười với tôi, chắc không ngờ tôi lại có thể chủ động pha cà phê cho anh ấy nên đã vui vẻ uống. 
Tôi bế con đi, gật đầu ra hiệu cho Châu Tư Dĩnh đang ngồi chờ phía đối diện, sau đó cô ta gửi cho tôi một đoạn ghi âm từ điện thoại, tổng hợp lại chính là hội thoại giữa Châu Tư Dĩnh và Trang Dật Thần. Không biết Châu Tư Dĩnh làm sao để dụ Trang Dật Thần nói ra những lời này. 
Đoạn trò chuyện này chỉ cần đưa cho tòa án thì có thể định tội Trang Dật Thần. Cho nên mới nói, người đàn bà độc ác nhất phải là Châu Tư Dĩnh, đây chắc là cô ra sợ Trang Dật Thần đổi ý nên đã chuẩn bị! Không ngờ bây giờ lại giao dịch với tôi. 
Nhìn thấy Châu Tư Dĩnh bước vào cánh cửa tôi, tim tôi đột nhiên đau nhói, không phải tôi không quan tâm, mà ngược lại tôi vô cùng quan tâm. Nhưng tôi buộc phải lấy được thứ này, tôi đã âm thầm đổi luật sư, đợi phiên tòa được mở một lần nữa. 
Tôi không tin bất cứ ai, chỉ tin bản thân mình! Thù của con tôi, để tôi tự trải Thực ra lúc này, tôi hoàn toàn có thể hét lên, khiến có mưu kế của Châu Tư Dĩnh thất bại, nhưng tôi lại không làm, khiến bản thân càng tuyệt vọng, cắt đứt hoàn toàn mọi thứ. Có chuyện như hôm nay, Trang Dật Dương sẽ không tha thứ cho tôi nữa, mà tôi cũng không cần sự tha thứ của anh ấy. 
Tôi bế con, bảo mẫu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081972/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.