“Mau phá cửa ra, ta muốn đánh chết tên nghịch tử này!” Trang Vân Đào ở bên ngoài không ngừng kêu gào, biểu hiện này giống như bên trong là người phụ nữ của ông ta vậy, lẽ nào suy đoán của tôi là đúng. Hai người bọn họ, cặp bố chồng con dâu này có câu chuyện gì khó nói sao? 
Với cách sống của Châu Tư Dĩnh, thực sự còn có gì mà cô ta không dám làm. Lúc cô ta nói, tôi còn chưa nghĩ đến Trang Vân Đào, dù sao thì người đàn ông trẻ ở đây vẫn còn rất nhiều. 
“Ông gấp cái gì? Con tiện nhân này nếu làm điều gì có lỗi với Trang Dật Thần, tôi sẽ giết nó!” Trân Lệ Nhã thốt ra những lời chua ngoa, khiến cho tôi càng thêm nghỉ ngờ. 
Cửa cuối cùng cũng bị phá tan ra, tôi vội vàng lao vào, cảnh tượng bên trong quả thật có chút nóng mắt, nhưng vẫn ổn, vẫn ổn. Trang Dật Dương vẫn chưa đánh mất chính mình, ít nhất có thể nhìn thấy như vậy từ cảnh tượng này. 
Anh ấy vẫn mặc quần, hơn nữa còn là quần dài, cái thắt lưng của anh ấy, lúc đó tôi cũng bật cười, làm gì mà phức tạp đến vậy, không ngờ thời khắc quan trọng lại khiến cho anh ấy bảo vệ sự sạch sẽ của mình. 
Nhưng tình hình của Châu Tư Dĩnh thì khá †ồi tệ, gần như đã lột sạch, quản gia và người làm lập tức lui ra, cô ta cũng vô thức kéo chăn quấn quanh người, nhưng đã muộn rồi, mọi người đều nhìn thấy cái cần nhìn rồi. 
Sắc mặt của Trang Dật Dương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-the-yeu/3081970/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.