Chương trước
Chương sau
“Mau phá cửa ra, ta muốn đánh chết tên nghịch tử này!” Trang Vân Đào ở bên ngoài không ngừng kêu gào, biểu hiện này giống như bên trong là người phụ nữ của ông ta vậy, lẽ nào suy đoán của tôi là đúng. Hai người bọn họ, cặp bố chồng con dâu này có câu chuyện gì khó nói sao?

Với cách sống của Châu Tư Dĩnh, thực sự còn có gì mà cô ta không dám làm. Lúc cô ta nói, tôi còn chưa nghĩ đến Trang Vân Đào, dù sao thì người đàn ông trẻ ở đây vẫn còn rất nhiều.

“Ông gấp cái gì? Con tiện nhân này nếu làm điều gì có lỗi với Trang Dật Thần, tôi sẽ giết nó!” Trân Lệ Nhã thốt ra những lời chua ngoa, khiến cho tôi càng thêm nghỉ ngờ.

Cửa cuối cùng cũng bị phá tan ra, tôi vội vàng lao vào, cảnh tượng bên trong quả thật có chút nóng mắt, nhưng vẫn ổn, vẫn ổn. Trang Dật Dương vẫn chưa đánh mất chính mình, ít nhất có thể nhìn thấy như vậy từ cảnh tượng này.

Anh ấy vẫn mặc quần, hơn nữa còn là quần dài, cái thắt lưng của anh ấy, lúc đó tôi cũng bật cười, làm gì mà phức tạp đến vậy, không ngờ thời khắc quan trọng lại khiến cho anh ấy bảo vệ sự sạch sẽ của mình.

Nhưng tình hình của Châu Tư Dĩnh thì khá †ồi tệ, gần như đã lột sạch, quản gia và người làm lập tức lui ra, cô ta cũng vô thức kéo chăn quấn quanh người, nhưng đã muộn rồi, mọi người đều nhìn thấy cái cần nhìn rồi.

Sắc mặt của Trang Dật Dương đỏ ửng, tinh thân cũng không được bình thường lắm, sắp rơi vào trạng thái hôn mê, nhìn là biết bị hạ thuốc.

Trần Lệ Nhã đi lên lôi Châu Tư Dĩnh ra, “Con tiện nhân này, không ngờ còn hạ thuốc đàn ông, con trai tao vì mày mà bị giam, mày lại bắt đầu cái thói lăng loàn rồi à? Tao cho mày chết, cho mày chết!”

Châu Tư Dĩnh lúc đầu không hề đánh lại, nhưng sau đó bị đánh tới tấp, bắt đầu xô xát với Trần Lệ Nhã.



Ông Trang đã đi từ lâu, đối với màn kịch này, trong lòng ông ta không thể chịu nổi, vì vậy bây giờ chỉ có Trang Vân Đào quyết định.

“Dừng tay hết cho tôi, người đâu, đưa cậu chủ đến bệnh viện!” Trang Vân Đào tối sầm mặt lại, cũng không thể tìm phụ nữ cho Trang Dật Dương được, ở cái nhà này ai phù hợp chứ? Tôi vừa mới sinh xong đương nhiên là không được, những người còn lại đều thuộc về ông ta.

Châu Tư Dĩnh tức giận nhìn tôi, nhưng lại nhếch mép cười, cô ta lại không nói ra giao dịch giữa chúng tôi, đây là đang đợi bước tiếp theo sao?

“Anh Đào, để quản gia đi cùng, nếu như chuyện cậu chủ bị hạ thuốc truyền ra ngoài thì phiên phức rồi. Càng phải đề phòng trên đường hay ở bệnh viện vân có người nhúng tay vào!” Đào Hiểu Quân níu áo Trang Vân Đào, thận trọng nhắc nhở.

Câu nói vừa dứt, Châu Tư Dĩnh lập tức thay đổi sắc mặt, lúc này tôi mới hiểu, hóa ra đây không phải một màn kịch, mà là hai màn. Giữa hai người đàn bà này, cũng có người toan tính và bị †oan tính.

Trang Dật Dương được đưa đến bệnh viện không lâu, tôi liên nhận được một tin nhắn, khiến tôi hoàn toàn hiểu được chuyện này, Châu Tư Dĩnh đã chuẩn bị hai phương án, nếu ngủ được với anh ấy thành công, như vậy thì tốt nhất. Nếu không thành công cô ta sẽ mua chuộc người trong bệnh viện, lấy tỉnh trùng của Trang Dật Dương, như vậy, cô ta có thể sinh ra con của Trang Dật Dương thông qua thụ tinh nhân tạo.

Nhìn những dòng tin nhắn, tôi cảm thấy người đàn bà này điên hoàn toàn rồi. nhưng điều này chứng tỏ, giao dịch giữa tôi và Châu Tư Dĩnh thực tế đã bị Đào Hiểu Quân nhắm vào. Vậy cô ta đóng vai trò gì? Nói cách khác, cô ta muốn có được thứ gì?

Theo lý mà nói, cô ta là một quân cờ của Trang Dật Dương, chính xác nhất là vật bảo đảm cho toàn bộ quyền lợi của Trang Dật Dương, nhưng cô ta đã làm xấu đi.

Trời đã khuya, tôi cũng không thể bế con vào bệnh viện thăm Trang Dật Dương, chỉ có thể đợi anh ấy trở về. Rốt cuộc Châu Tư Dĩnh có nói cho anh ấy biết chuyện hạ thuốc không, anh ấy sẽ tin chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.