Thi xong môn thi cuối cùng của học kì, Khương Từ mang một túi lớn đựng dụng cụ vẽ tranh trên lưng, dựa theo địa chỉ Trần Đồng Úc đưa, tìm đến mộtcông ty vừa mới trang hoàng xong. Một người thanh niên mặc bộ quần áolao động màu lam đầy bụi, dáng người gày gò, da ngăm đen tiếp đón cô.
Cậu thanh niên dẫn cô đến một hành lang, chỉ bức tương trái phải hai bên,“Ở đây, nửa tháng sau công ty sẽ khai trương, thời gian có chút gấp.”Cậu gãi gãi đầu, cười nói, “Nhưng mà ông chủ đã bảo không cần quá chitiết, nhìn tổng thể hợp lý là được.”
Khương Từ ngẩng đầu, híp mắt nhìn độ cao.
“Còn nữa, ông chủ đang uống trà ở phía đối diện, nếu muốn cô có thể qua chào.”
Cậu thanh niên thấy Khương Từ đang ngẩng đầu nhìn bức tường, một lúc lâusau cũng không thấy nói chuyện, không biết có nghe lọt tai những gì cậunói không nữa, cũng không dám tiến lên quấy rấy. Từ lúc Khương Từ vàođây, cậu đã cảm thấy cô gái này có chút kì lạ, một cô gái lớn như vậy,để kiểu tóc gì không để, lại đi cắt đầu đinh. Tuy nhiên suy nghĩ lại,bọn họ là người làm nghệ thuật, đều có chút cá tính, kỳ lạ cũng là bìnhthường. Cậu lẩm bẩm một câu, gãi gãi đầu, “Tôi là Lưu Nguyên, nếu cô cần gì thì cứ gọi, tôi đang quét dọn vệ sinh ở phía trước.”
KhươngTừ trải báo cũ trên mặt đất, ngồi xuống ngẩng đầu nhìn bức tường, nửagiờ sau, cô đứng dậy phủi phủi bụi trên người, đi đến đằng trước mượnLưu Nguyên một cái thang. Cô từ trong ba lô lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-phai-luc/58515/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.