Bắc Kinh, giữa thời tiết mùa hạ.
Người đứng ra tổ chức buổi đấu giá tổ chức triển lãm Tây Tần ở làng du lịchvùng ngoại ô phía tây, người tới tham dự đều là những nhân vật nổi tiếng và thương nhân lớn. Đúng lúc triển lãm Tây Tần vừa tròn mười năm thànhlập, trong mười năm hoạt động thành công kí được nhiều hợp đồng với cáchọa sĩ, còn có thêm các nghệ thuật gia ở nước ngoài dốc sức giúp đỡ.
Ông chủ buổi của triển lãm Tây Tần thừa dịp buổi đấu giá kết thúc, lúc màtiệc rượu chưa bắt đầu, trở về phòng nghỉ lấy thứ gì đó. Vừa mở cửa ra,lại thấy một người phụ nữ váy đỏ đang ngồi trên ghế sa lon, nhất thờihoảng sợ, vỗ vỗ ngực, "Tổ tông của tôi ơi, sao em lại ở chỗ này."
Khương Từ mặc dù dáng ngồi đoan đang, nhưng giày cao gót dưới chân lại mỗi nơi một cái, túi bánh bích quy dấu ở phía sau lộ ra một góc, khóe miệng còn dính một chút mẩu vụn bánh quy nhỏ. Cô thấy người tới là Trần Tây Tử,lại đem bánh bích quy lấy ra, cười nói: "Từ lúc em xuống máy bay đến bây giờ, chỉ ăn được gói khoai tây chiên lúc đứng ở đường chờ xe, thật sựđói sắp chết rồi." Dứt lời tiếp tục ăn như hổ đói.
Trần Tây Tửlấy một quyển danh sách trong ngăn kéo ra, đặt lên bàn, thuận tay mócgương ra trang điểm lại, "Em không đến buổi đấu giá?"
"Không, tìm đồ ăn khắp noi."
Trần Tây Tử buồn cười, "Vị hoạ sĩ Singapore em thích nhất kia, bức tranh ‘Đêm khuya’ đó được bán với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-phai-luc/3152030/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.