Đến cuối tuần, LươngCảnh Hành đi chào hỏi Đàm Huy. Anh không có quan hệ lợi ích gì với ĐàmHuy nên không có trực tiếp qua lại, qua Hứa Thu Thật giật dây mới liênlạc.
Biệt thự nhà họ Đàm tọa lạc ở lưng chừng núi, dọc đường đềulà cây hoa Phượng, những đóa hoa đỏ thẫm rơi xuống đầy đất. Biệt thựtheo phong cách Châu Âu thấp thoáng phía sau rừng cây rậm rạp.
Lương Cảnh Hành được người làm dẫn vào, nhìn cách bố trí sân nhà một chút, có chút quen mắt, mơ hồ nhớ tới mình từng tới đây một lần.
Ngồitrong phòng khách một lát, Đàm Huy từ trên lầu đi xuống. Lương Cảnh Hành không quen biết với Đàm Huy, nhưng đối với cách đối nhân xử thế củangười này có từng nghe qua —thương nhân chân chính, chỉ nói lợi íchkhông nói giao tình. Nhưng bản thân ông lại mang bộ dáng mặt mày hiềnhậu, gặp người trước cho người ta ba phần khuôn mặt tươi cười.
Sau khi bắt tay chào hỏi, Lương Cảnh Hành trực tiếp nói thẳng vào chủ đềchính, "Nghe nói ngài bốn năm trước từng mua một bức tranh của học tròTrần Đồng Úc tiên sinh, có thể qua tay lại hay không?"
Đàm Huycười nói: "Phải hỏi qua ý tứ của con gái tôi đã. Tuần trước con bé xuấtngoại, trước khi đi đã cố ý dặn dò tôi, mặc kệ là ai muốn đến mua bứctranh này, cũng phải được sự đồng ý của nó đã."
Lương Cảnh Hành mấy phần nghi ngờ, "Lệnh ái rất thích bức tranh này?"
"Vậy cũng không hẳn, " Nụ cười của Đàm Huy mang ý vị sâu xa, "Tâm tư củatiểu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-phai-luc/3152026/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.