Tần Trẫm nghỉ ngơimột lát, từ sau quầy hàng lấy ra một lon bia, kéo nắp ra ừng ực uốngcạn, hài lòng thở phào một cái. Anh thấy Khương Từ đang sững sờ nhìnvách tường phía sau, cũng quay đầu lại đi liếc mắt nhìn, "Thế nào?"
Khương Từ chỉ chỉ bao thuốc "Hoa sơn trà", "Cái này có thể cho tôi hay không?"
Lon bia bị bóp méo nằm ở trên quầy, Tần Trẫm nhàm chán ném một cái, lon bia bay ra ngoài, "Mấy cô gái nhỏ các cô toàn thích mấy thứ kiểu cách nhưvậy, cũng là bị câu kia thơ kia lừa hả?"
Dữ quân sơ tương thức, do như cố nhân quy
(Cùng quân quen biết sơ, giống như cố nhân về.)
Năm trước có một buổi tối, cô hỏi Lương Cảnh Hành, có từng nghe đến loại thuốc "Hoa sơn trà" này hay không.
"Cho tôi đi."
Tần Trẫm nhíu mày, "Bản cũ này đã ngừng sản xuất rồi, tôi cũng chỉ có một bao như vậy."
Khương Từ cắn răng, "Tiền công tôi không lấy cũng được."
"Có cần thiết không?" Tần Trẫm lại lấy ra hai lon bia, đưa cho Khương Từ một lon, "Uống đi."
"Tôi không uống."
"Không uống thì không cho cô."
Khương Từ mắt cũng không chớp, bật lon bia ra uống một hơi hết, đem lon không đập bụp lên trên quầy một cái, "Được chưa?"
"..." Tần Trẫm một hồi lâu không trả lời, xoay người đem bao thuốc trên tường lấy xuống, "Cho cô cho cô."
Khương Từ nhận lấy, vuốt ve.
Tần Trẫm chống tay lên quầy, có chút hứng thú nhìn chằm chằm vào Khương Từ, "Tiểu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-phai-luc/3152025/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.