Bảy năm, thấm thoắt thoi đưa, vật đổi sao dời.
Khương Doãn Nặc kéo chiếc vali hành lý cỡ lớn, bước vào đại sảnh tầng chín của ký túc xá trường đại học H. Cô có hơi phấn khích, bỏ bao tâm sức cuối cùng cũng quay về được thành phố này, với tư cách là sinh viên trao đổi đến từ một trường đại học ở Pháp, cô sẽ chỉ học năm ba ở ngôi trường này, chuyên ngành bảo mật thông tin.
Ngôi trường đại học tổng hợp vô danh trong nước này, ở nơi đây lại rất nổi tiếng. Ở đây tụ tập con cái của gia đình vừa có quyền vừa có tiền nổi tiếng trong tỉnh hoặc khu vực lân cận. Phong cách học thoải mái, hoạt động ngoại khóa tạp nham nhiều vô kể. Đối với tình huống này, Khương Doãn Nặc khá là hài lòng, việc học cũng không có áp lực, còn có náo nhiệt để xem, cớ sao mà không làm?
Phòng ký túc xá của Khương Doãn Nặc nằm ở tòa nhà mới xây, sau khi vào cổng chính, nam trái nữ phải, hai bên đều có cầu thang, từ tầng hai đến tầng tám của tòa nhà ở giữa đều dùng một cánh cửa sắt để chia cách. Bên phải ký túc xá nữ ở tầng một là một phòng trực nhỏ, dì trông cửa vẻ mặt nghiêm túc cảnh giác, trên mặt viết, “Đàn ông và chó, không được vào trong”. Tình huống này, trong mắt cô quả thật rất mới mẻ. Nếu như xảy ra ở châu Âu, liệu có sinh viên ra phố biểu tình kháng nghị trường học không nhân đạo hay không? Nhưng mà cánh cửa sắt nhỏ xíu này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-ben-bo/1870534/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.