Trải qua buổi sáng hôm đó, Khương Doãn Nặc bắt đầu bày bộ dạng dửng dưng với cậu. Ví dụ như, lúc nói chuyện với cậu, cô tuyệt đối không nhìn vào mắt cậu, ngữ khí cũng đa phần biến thành kiểu hung hăng ra lệnh, một điều khá thú vị đó là, trong vẻ mặt lạnh lùng của cô ẩn chứa một chút bẽn lẽn.
Ừm, trông có vẻ hung dữ, nhưng thực tế lại là một con ngốc. Điều đáng thương là, bản thân cô không hề hay biết. Nghĩ đến những điều này, Hứa Khả không nhịn được muốn cười. Khương Doãn Nặc, đúng là một đứa trẻ vừa kỳ cục vừa đáng yêu…
Ơ? Hôm nay là ngày gì vậy? Lúc chạng vạng, trong nhà lại nhìn thấy bố mẹ hành tung bất định. Hai người này dường như chiến tranh lạnh đến mức chết cũng không sống chung mà lúc này lại đang ngồi bên bàn ăn, cùng ăn cơm với hai đứa con đã lâu không gặp. Con gái lạnh lùng giống bố, con trai dường như hoàn toàn kế thừa vẻ đẹp của mẹ, bố mẹ không ngừng ân cần hỏi han và gắp thức ăn cho con, trông giống như một bức tranh gia đình sum vầy, hòa thuận vui vẻ. Tiếc là…
Tình huống rất kỳ lạ, có vấn đề. Hai đứa trẻ cảnh giác nhìn nhau.
Vì để phối hợp với tình thương yêu trăm năm hiếm gặp của bố mẹ, trên mặt Hứa Khả nở nụ cười ngọt ngào hạnh phúc.
“Bố, mẹ, bố mẹ có chuyện muốn nói? Có phải cuối cùng đã quyết định ly hôn rồi không?” Nhìn bố mẹ của mình, Khương Doãn Nặc thản nhiên lên tiếng. Chậc chậc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-khong-ben-bo/1870533/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.