[5 tháng sau]
“Ưm...”
Ân A Lạp tỉnh lại sau cơn mê man, cả cơ thể nàng đau đến mức không cử động được, nặng nề như có thái sơn đè xuống. Nàng đưa mắt nhìn xung quanh. Nàng đang ở trong một căn phòng, không, không có căn phòng nào lớn như thế, ở đây y hệt như sảnh chính đại điện, khắp nơi đều làm bằng ngọc lưu ly, đẹp, nhưng lạnh.
“Ngươi tỉnh rồi.”
Chu Kỳ Tân mang nước và khăn vào, thấy nàng đã tỉnh dậy liền có chút ngạc nhiên, hắn dự tính nàng hôn mê ít gì cũng phải một năm, không ngờ chỉ mới gần nửa thời gian nàng đã tỉnh dậy.Từ khi mang nàng về điện, Chu Kỳ Tân không xuất hiện bên ngoài nữa, cả điện Du Luận của hắn cũng phong ấn lại, không ai bước vào được. Những người quan trọng như các vị môn chủ hay bằng hữu thân thuộc của nàng thì được cho biết nàng sẽ hôn mê một năm, còn lại bên ngoài không ai biết gì thêm. Hắn dùng khăn lau mặt cho nàng. Vết thương trên mặt nàng đã bật vảy, chỉ có điều để lại hai vết sẹo rất khó coi, trên dao của kẻ kia cũng có độc, khiến vết sẹo nhất thời không chữa được, nhưng một thời gian nữa nhất định sẽ lành.
Ân A Lạp cảm nhận được vết sẹo trên mặt, lại thêm chân không còn cảm giác, nàng không nhịn được mà rơi lệ.
“Ta làm gì sai chứ. Hay ta phải bị bọn linh thú đánh bại thì mới không bị con người hại?”
Chu Kỳ Tân nhìn nàng đau xót. Nếu không phải từ đầu hắn chỉ nàng vào học viện, nếu hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-ho-bach-lang-an-a-lap-huyen-the/1019170/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.