Trâm vàng sắc bén xẹt qua đầu ngón tay nàng, khóe môi Dung Tiêm Nguyệt khẽ mím chặt.
............
Tiền triều.
Đèn đuốc sáng trưng.
Bên ngoài ngự thư phòng, tiếng bước chân vang lên ngày một rõ rệt.
Cửa điện mở ra, một đoàn người xuất hiện, dẫn đầu là một thân long bào màu đen tuyền Hoàng Đế Dạ Lăng Cảnh trên mặt mang theo ý cười vui sướng, trực tiếp ngồi xuống Long án.
Thường tổng quản theo sát phía sau cũng nở nụ cười rạng rỡ, đồng thời tay cũng lanh lẹ dâng trà thơm.
Dạ Lăng Cảnh nhận lấy, thuận miệng hỏi:"Giờ nào rồi?"
Thường Tổng quản cúi thấp đầu đáp:"Giờ Tuất rồi ạ!"
Dạ Lăng Cảnh hơi gật gù:"Bên kia thế nào rồi?"
"Đã ngủ! Có điều, đèn còn sáng!"
Con ngươi Dạ Lăng Cảnh lóe lên một tia sáng, khóe môi cong lên: "Lui xuống đi!" Dạ Lăng Cảnh đặt ly trà xuống bàn dặn dò.
"Vâng!"
Thường Tổng quản lui ra, đóng lại cửa điện.
Dạ Lăng Cảnh nhìn cánh cửa điện dần khép lại, trên gương mặt tuấn mỹ kia lại không nhịn được cong khóe môi cười một cách đầy thâm ý.
Hắn chậm rãi rõ nhẹ đầu ngón tay lên bàn.
Ánh nến cũng theo tâm trạng của hắn mà nhảy múa, đột nhiên một bóng người áo đen thình lình xuất hiện trước Long án.
Bóng người kia không lên tiếng, lặng im quỳ xuống.
Dạ Lăng Cảnh thâm ý nhìn tên hắc ý nhân kia, thấp giọng nói:"Đi đi!"
Hắc y nhân nhận mệnh, nhấc gối đứng lên.
"Cẩn thận chút! Nàng rất nhạy bén!"
Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-xem-tram-thu-phuc-nang-the-nao/3049660/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.