Bóng đêm dần buông.
Phượng Nghi Cung.
Đèn đuốc sáng trưng.
Bên trong tẩm cung, người nữ tử trong gương khoác trên mình bộ áo lụa mỏng, son phấn đã lau đi lộ ra khuôn mặt trắng tự nhiên như ngọc, mái đầu tùy ý buông thả phía sau, trên đầu cũng không có mấy loại trâm cài nặng nề thường ngày, vỏn vẹn chỉ dùng một sợi dây nơ, mà chỉ bằng một sợi dây thôi, cũng đã toát lên dáng vẻ thoát tục và thuần khiết của người nữ tủ, tựa như tiên nữ vừa mới đáp xuống trần gian tắm rửa qua.
Chỉ là vị tiên tử này, sắc mặt nàng lại có phần không quá vui vẻ gì.
Bởi vì đồng hồ nước bên góc tường giờ khắc này đã điểm đến giờ Tuất!
Xuân Đào đứng bên cạnh phụng dưỡng cũng không dám nói lời nào, thậm chí cả chén trà nóng hổi cũng không dám bưng đến dâng tận tay mỹ nhân trước mắt.
Đột nhiên, mỹ nhân mạnh mẽ trừng mắt nhìn chính mình trong gương, bật người đứng dậy.
"Ngủ!"
Sau đó, xốc liêm trướng lên lập tức đi vào trong.
Khuôn mặt Xuân Đào trở nên trắng bệch, nhưng cũng đành cúi đầu đi theo.
......
Bên trong liêm trướng, Dung Tiêm Nguyệt cởi áo khoác bằng lụa mỏng trên người ra, được thiết kế theo dạng hình hai mảnh lá sen ôm trọn trước ngực, theo ánh nến mờ ào, dưới làn da trắng nõn nà, cả người nàng như toát thêm vài phần mê hoặc.
Ngay cả Xuân Đào đứng bên cạnh phụng dưỡng cũng ngắm nhìn đến ngây ngốc
Lúc trước nương nương vẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-xem-tram-thu-phuc-nang-the-nao/3049658/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.