Cả người cung tỳ đau đớn run lẩy bẩy, một bên gò má in hằn năm dấu tay đỏ chót, nhưng có muốn giơ tay lên ôm mặt cũng không dám, miệng bắt đầu hô hoán kêu tha.
"Nương nương tha mạng —— "
Dung Tiêm Nhiễm cười gằn, cũng không thèm nhìn cái cô cung tỳ kia, chỉ xoay người đi đến nhuyễn tháp cách đó không xa, nhắm mắt dưỡng thần.
Đại cung tỳ của Lai Nghi Cung - Hương Ngọc nhàn nhạt liếc mắt nhìn cả người kẻ hầu kia sắp co quắp ngất xỉu đến nơi bèn bước đến vẫy tay:"Người đâu, lôi xuống!"
"Vâng!"
Vài cung tỳ khác bước vào lôi cung tỳ đó rời khỏi cửa điện.
Rất nhanh, căn phòng lại trở về sự yên tĩnh vốn có.
Hương Ngọc cũng không đánh giá tình hình xung quanh, chỉ ra hiệu đóng cửa điện, bước nhanh về phía nhuyễn tháp.
Cách một lớp màn trướng, đàn hương mịt mờ xung quanh khiến đầu óc con người trở nên thanh tĩnh.
Dung Tiêm Nhiễm vẫn không mở mắt, mày lại nhíu chặt tỏ vẻ bất an.
"Hương Ngọc, ngươi nói xem thái độ lần này của Hoàng Thượng, là thật, hay giả?"
Đột nhiên, Dung Tiêm Nhiễm lên tiếng hỏi.
Hương Ngọc trầm giọng nói:"Nô tỳ không biết, chỉ biết là cho dù Hoàng Thượng có thật lòng hay giả dối thì đối với Dung gia nhà chúng ta đều có lợi cả, Quý Phi nương nương hà tất gì phải để bụng!"
Dung Tiêm Nhiễm nghe xong ngẩn người, môi nhẹ cong lên:"Không hổ danh là người của Dung gia, mỗi lời nói đều vì Dung gia mà suy nghĩ!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-xem-tram-thu-phuc-nang-the-nao/3049617/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.