Trong mắt Dạ Lăng Cảnh sóng sánh ý cười, thoả mãn gật đầu, "Không hổ là tâm phúc bên cạnh trẫm, trả lời rất thành thực!"
Thường Tổng quản đắc ý ngẩng đầu.
"Nô tài là người của hoàng thượng, thành thật với Hoàng Thượng là điều đương nhiên!"
"..."
Dạ Lăng Cảnh cười nhạt một hồi, sau đó quay đầu rũ mi chợp mắt.
Thường Tổng quản nhìn thấy Hoàng Thượng không tiếp tục để ý đến mình bèn yên lặng thở phào nhẹ nhõm.
Không phải vì hắn sốt sắng mà bởi vì cái nhìn sắc bén của Hoàng Thượng, rõ ràng là không chuyện gì có thể qua mắt được người.
Không nói đâu xa, hồi trước sau khi Hoàng hậu bị đày vào lãnh cung, Hoàng Thượng thu không ít bao nhiêu là tấu chương yêu cầu "Phế hậu" từ chúng đại thần, dần dần triều đình cả trên cả dưới đều trở nên hỗn loạn. Nếu tiên đế vẫn còn tại vị thì giải quyết mớ rắc rối đó cũng rất đau đầu, nhưng Hoàng Thượng chỉ cần xoay tay đã khống chế binh quyền kỳ binh kinh thành, còn xử lý một cách âm thầm lặng lẽ với đám trọng thần có bất mãn trong triều—— thế cũng đã đủ chứng minh Hoàng Thượng là anh minh thần võ đến nhường nào.
Lúc trước hắn cho rằng hoặc là Hoàng Thượng chỉ có mấy phần hứng thú với vị Hoàng hậu nương nương kia, hoặc là vì nể mặt Hoàng hậu nương nương là con gái của Dung gia... Dù sao việc vào hay ra lãnh cung cũng đều do Hoàng Thượng quyết định.
Nhưng bây giờ khi tận mắt nhìn thấy Hoàng Thượng đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-hau-xem-tram-thu-phuc-nang-the-nao/3049615/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.