2542.
Mễ Lan chìm đắm trong cơn mê hỗn độn không cách nào kiểm soát được, lúc thì nằm mơ bản thân đang chạy thoát thân trên cánh đồng hoang, lúc thì mơ có người truy sát Hoắc Minh Hách, sau đó có người dùng dao đâm vào ngực hắn, máu chảy thành dòng…
“A” – Cô kinh hãi kêu lên, mở choàng mắt.
Người đàn ông đứng ở cửa sổ quay lưng về phía cô liền quay người lại, Mễ Lan cho rằng là Hoắc Minh Hách, ai ngờ là Diệp Khâm.
Mễ Lan chau mày, cổ họng nghèn nghẹn hỏi: “Là anh…cứu em sao?”
Diệp Khâm gật gật đầu: “Ừm, là anh!”
Nhưng mà không đúng, tuy rằng cô không nhìn rõ người đứng ở cửa là ai, nhưng nhìn nhiều cáo và vóc dáng, rõ ràng là Hoắc Minh Hách, cô hiểu rõ hắn như vậy làm sao có thể sai được cơ chứ?
Nhưng khuôn mặt Diệp Khâm nghiêm túc đến như vậy, trông không giống như đang lừa cô!
“Vậy Hoắc Minh Hách thì sao? Hắn ở đâu?”
Diệp Khâm ho nhẹ vài tiếng, biểu hiện có chút không tự nhiên: “Có điều này anh không hiểu lắm, hay là ông Diệp đòi hắn nhiều tiền quá, hắn không chịu nên không có mặt mũi nào để gặp em?”
Mễ Lan dường như theo bản năng mà phản bác: “Không thể nào, anh đừng lừa em!”
Trước đây cô đối với Hoắc Minh Hách không hề có chút tín nhiệm nào, những trải qua bao nhiêu chuyện, đặc biệt là chính miệng Diệp Diệc Thu giải thích với cô nhiều như vậy, cô không thể tin Hoắc Minh Hách máu lạnh.
Nhưng mặc kệ cô có truy hỏi như thế nào đi nữa, Diệp Khâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-vo-bien/1246072/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.