2541.
Mễ Lan choáng váng, thân thể có chút cứng ngắc, không biết nên trả lời như thế nào.
Động tác của cô quá rõ ràng nên bị cô ta phát hiện rồi.
“Đây là cô ép tôi phải làm chút gì đó với cô.”
Diệp Diệc Thu thẹn quá thành giận, mũi dao khẽ động trên khuôn mặt của Mễ Lan vạch một đường dao dài, trong nháy mắt máu tươi chảy ra, từng dòng từng dòng chảy xuống.
Từng đợt từng đợt đâm nhói khiến Mễ Lan không nhịn đươc mà rên lên, hai tay bị buộc vào nhau, muốn đưa tay lên bịt vết thương cũng không được.
“Đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn, cô căn bản không thể chạy trốn được!”
Diệp Diệc Thu cầm con dao găm dính máu đứng dậy, lạnh lùng nhìn cô một cái rồi quay người rời đi.
Bên trong biệt thự yên ắng, không có chút động tĩnh nào, Mễ Lan đau đớn đến chết đi sống lại, chỉ có thể cắn chặt răng nhẫn nhịn, khuôn mặt cô không còn sắc máu, đến miệng cũng trở nên thâm tím khó coi.
Mệt quá, cô thực sự muốn ngủ, hơn nữa cảnh vật trước mặt đều trở nên mơ hồ, da mắt ngày càng trở nên nặng nề, ép đến nỗi cô không kịp thở.
Cô nỗ lực nhắc nhở mình, không được ngủ, không được ngủ!
Diệp Khâm không đón được cô ở sân bay, nhất định sẽ đi tìm cô, chỉ cần chờ đợi thì nhất định sẽ có hy vọng! Trước đây, ở lúc cô cảm thấy đau đớn nhất đã từng nghĩ tới cái chết, lúc đó cô là côi nhi, cho dù chết cũng chẳng có ràng buộc, nhưng hiện tại cô tìm được cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-vo-bien/1246071/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.