editor Cát
Người đàn ông này thật là quá đáng đấy!
Nhược Tuyết hung hăng bóp trong tay mớ rau cải tươi mới. Buổi sáng hôm đó, vốn cho là anh tắm rửa xong sau sẽ mang cô đi gặp đứa bé, kết quả không biết người đàn ông phát thần kinh gì sau khi tranh chấp xong có thể lôi kéo cô vào loại vận động như băng hỏa kia lần nữa.
Hậu quả là gì? Đương nhiên là thể lực cô cạn kiệt, cứ như vậy ngất đi rồi ! Người đàn ông này, mỗi lần đều muốn dùng cách đó đối phó cô sao?
Cô trong mắt anh là cái gì? Trước kia là cô tự nguyện nhưng giờ như thế nào? Xem cô như kĩ nữ sao? Xài qua rồi còn không thấy bóng dáng tăm hơi, cô so với kĩ nữ không bằng rồi, người ta xài còn có phí qua đêm, cô sao? Hư, quá ngu ngốc, cả đứa bé cũng không thấy!
"Lương Úy Lâm một ngày nào đó tôi muốn báo thù. . . . . ." Rau cải trong tay bị dùng sức ném vào trong nước, cô không có tâm tình.
"Tiểu thư, tắm xong?" Cửa phòng bếp, dò vào một cái đầu tóc hoa râm, là vú Lâm.
Không sai sau khi cô tỉnh lại, phát hiện mình đã trở về biệt thự ở mấy năm trước sau đó tất cả không đổi, vú Lâm vẫn ở nơi này chỉ là người đàn ông kia và đứa bé không ở đây đây.
Cô ở đây có điểm khác là không có ai đi theo cô nữa, cô có thể muốn làm gì thì làm, muốn đi đâu thì đi, nhưng cô hiện tại không muốn ra ngoài. Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien/1279311/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.