Editor Cát
Cha con nhà họ Lương không nói gì mà lại trực tiếp mà đối đầu. “Rầm” bình hoa quý thời nhà Thanh đã bị vỡ tan tành trên mặt đất.
"Lương Úy Lâm, rốt cuộc con muốn gì?" Kể từ khi thấy con trai mang theo người phụ nữ kia quay lại nơi này, Lương Ngạo Vũ không thể ngồi yên được nữa. Tại sao không để cho ông cùng với Nhan THanh Uyển có thể sống những ngày tháng an tĩnh một chút? Tại sao không trực tiếp đưa cô ta về nước? Nó rốt cuộc đang nghĩ gì?
Rong rủi giang hồ mấy thập niên Lương Ngạo Vũ thật bị đứa con trai ngồi yên kia chọc cho tức. Nếu như một đao có thể giải quyết vấn đề ông nhất định đã sớm rút súng. Chỉ là không ai dám đảm bảo đạn của người nào sẽ nhanh hơn.
"Cha, cha có cần thiết phải kích động thế không?” Lương Úy Lâm rót cho mình một ly rượu cầm ở trong tay cũng không uống..., chất lỏng dưới ánh đèn sáng ngời phiếm nhàn nhạt.
"Con cảm thấy không có sao? Ta không muốn làm cho Thanh Uyển chịu tổn thương dù chỉ là một chút, con cứ như vậy mà để một quả bom hẹn giờ ở chỗ này, là ý gì?” Lương Ngạo Vũ vẫn không có biện pháp làm cho tâm của mình bình tĩnh.
Kể từ khi Lăng Nhược Tuyết tới Zurich, nhìn ngoài mặt Nhan THanh Uyển không có gì bất đồng, thậm chí có lúc vui vẻ. Nhưng bà đã bắt đầu có tâm sự, nhưng bà ấy giấu rất tốt, khiến cho ông luôn luôn cảm nhận được trong lúc lơ đãng sự lo lắng cùng khổ sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien/1279285/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.