editor Cát
Một ngày trôi qua thật sự rất dài, dài đăng đẳng, chỉ ngắn ngủn 24h nhưng tại sao cô lại cảm giác như là một đời đây?
Lương Úy Lâm là ác ma, anh là ác ma, điên cuồng đến mức tận cùng! Cô muốn thoát khỏi anh , nhưng không có cách nào, một chút biện pháp cũng không có.
Cô muốn đi, anh giam cô thật chặt không thả, để cho cô không thể nhúc nhích muốn lái mắt thế nhưng mí mắt như nặng ngàn cân không mở ra được.
"Không cần, tôi không muốn. . . . . ."
Trong giấc mơ mặt cô đầy máu, máu tươi văng tung tóe, máu chảy đầm đìa toàn bộ vẩy lên trên người cô. Trên da cũng cảm thấy có cảm giác nóng kinh hãi, cô giật mình tỉnh lại từ trong mộng, toàn thân đều là mồ hôi, mái tóc đen bóng như là mới dính nước, ga giường cũng bị ướt đẫm, cô thở hổn hển trong đôi mắt toàn là nước.
"Gặp ác mộng sao ?" Âm thanh quen thuộc giống như trong giấc mộng vừa rồi! Tại sao anh không thả cô đi? Không dám quay đầu nhìn mặt anh: “ Anh tránh ra, tránh ra…”
"Tại sao phải đi? Lăng Nhược Tuyết, mở mắt ra nhìn anh." Vẫn ngồi lẳng lặng ở bên giường nhìn cô đang ngủ, cô khóc thút thít, giãy giụa nhưng anh vẫn cứ ngồi ở chỗ đó không an ủi cô cũng không nói lời nào.
Bức cô đến cực hạn? Chỉ như vậy thôi lại có thể khiến cô thành ra thế này, nhớ tới thời điểm kích thích kia không biết cô sẽ ra sao?
Nhưng hiện tại không thích hợp để ép cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien/1279277/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.