Editor Cát
"Không cần. . . . . . Ice Cream chảy hết. . . . . ." Nhược Tuyết mồm miệng không rõ , bởi vì anh hôn đúng vào giữa đôi môi của cô, tỉ mỉ liếm láp, tư vị đôi môi cô có chút chua chua, ngọt ngọt.
Vừa nóng vừa lạnh! Anh đem cả thân thể kéo tới gần cô sau đó đưa tay ôm lấy cả người cô. Đầu lưỡi của anh duỗi đi vào, bọn họ hôn sâu hơn, càng nồng đậm, hương kem quấn quít ở đầu lưỡi, giống như không thể nào nếm đủ! Chờ đến lúc anh buông cô ra thì môi cô như được bôi thêm một lớp son môi, hơi thở rối loạn, gương mặt đỏ bừng.
"Có muốn ăn hay không?" Anh cúi thấp ở bên tai của cô nói nhỏ , một bàn tay to trượt thẳng xuống phía sau lưng cô.
"Không cần, ăn xong rồi. . . . . ." Cô không dám ở trước mặt anh ăn Ice Cream lần nữa. Có lẽ cả đời này cô sẽ không ăn Ice Cream. Một ngày bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng!
"Không phải ăn rất ngon sao? Em xác định là không cần?" Giọng nam khàn đục quanh quẩn ở bên tai cô, kinh nghiệm làm cho cô biết được rằng nghe giống như vừa trải qua vận động gì kịch liệt.
"Về nhà có thể ăn hay không?" Thanh âm mềm mại đáng thương, bởi vì anh lôi kéo tay nhỏ bé của cô đụng phải cái đó. Cho dù cách một lớp quần áo nhưng cái quen thuộc đó không nhỏ, cứng như vậy nên làm cho cô cảm thấy sợ. Cô sợ anh sẽ làm những chuyện kia ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien/1279275/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.