Bữa tiệc của nhà đại gia có phải chính là đây không?
Từ quán bar cao nhất của Lương Thị nhìn xuống, từng loạt xe hơi sang trọng đỗ ở ven đường.Dù chưa đi vào đại sảnh nhưng nhìn vào những cửa sổ to kéo gần sát đất vào có thể thấy gian đại sảnh rực rỡ trang hoàng . Ánh đèn lấp lánh trên trần nhà khẳng định thêm phần xa hoa cho bữa tiệc đêm nay.
Nhược Tuyết theo sau Lương Úy Lâm, từ lúc xuống xe cứ lúng túng kéo vạt váy, không đi nửa bước. Nhìn người đàn ông đã đi cách mình mấy mét, cô muốn nhưng lại không thể gọi anh.
“Sợ à?” Lương Úy Lâm biết thừa cô gái không đi theo anh, anh lại cố ý đi nhanh hơn, vào đến đại sảnh rồi mới phát giác cô gái kia là không theo kịp.
Lửa giận bừng bừng trong lòng chợt dịu đi khi anh quay lại nhìn thấy gương mặt hoảng sợ nhưng cũng vô tội như một chú thỏ con của cô. Đôi mắt đỏ hồng của cô khiến giọng anh không khỏi hạ đi mấy phần.
Hơi thở đàn ông quen thuộc vấn vít xung quanh làm Nhược Tuyết cảm thấy an lòng đi nhiều. Giọng nói bỗng nghẹn lại, cô chỉ có thể không ngừng gật đầu.
Còn anh thì yên lặng nhìn cô ánh mắt thâm trầm lóe lên tia phức tạp, một lúc sai, khôi phục lại vẻ mặt nghiêm nghị như đã quyết định một điều gì rất quan trọng, anh đưa tay cho cô:” Đi theo anh”.
Bàn tay với những ngón tay thon dài trước mặt này có thể là thật không? Nhược tuyết không thể tin được người đàn ông luôn lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien/1279261/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.