🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor Cát

Sau nhiều năm quay trở lại ngôi nhà nơi cô sống trước kia. Nhược Tuyết cảm thấy sợ hãi! Đứng lặng yên tại nơi đó cô không biết mình nên đi hay là tiếp tục vào trong, bởi vì chân của cô không cách nào bước tới được.

Cảnh vật ở bên ngoài không hề thay đổi, hàng cây sồi xanh cứng cỏi, bãi cỏ xanh mướt còn có cả đài phun nước nhỏ và gốc cây lớn bên cạnh bờ ao.

Mọi thứ nơi này đều lưu lại dấu vết của hai anh em bọn họ, cùng lớn lên cùng tan trường, tản bộ, chơi bóng và là nơi họ sinh ly tử biệt.

"Nhược Tuyết, không cho phép em đi trước, chờ anh . .. Giọng nói nơi xa truyền đến là từ thiên đường sao? Anh trai thân yêu của cô? Anh biết cô trở về nhà?

Bước từng bước, năm đó mỗi ngày đều đi trên con đường này đi về phía cái cây lớn kia.

"Cha, mẹ, anh trai, Nhược Tuyết đã trở về! Nhưng sao con lại không thấy mọi người…!” Nước mắt cô cứ như vậy mà tuôn trào.

Nhược Tuyết, đừng khóc! Sẽ không có ai an ủi cô.

Ngước mắt rơi, hồi tưởng lại cả nhà bọn họ cùng hạnh phúc bên nhau trong căn phòng đó. Nhưng chậu hoa ở ban công đã khô héo và lồng chim trống không treo ở trên cao kia.

Nhắm mắt lại, giống như thấy mẹ vẫn tưới hoa, cha thì trò chuyện với chú chim nhỏ, nhưng vừa mở mắt ra thì tất cả đều không còn gì nữa.

"Nhược. . . . . . Nhược Tuyết! Tiếng nói vang lên cắt đứt suy nghĩ của cô. Lau nước mắt quay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-han-trien-mien/1279252/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yêu Hận Triền Miên
Chương 31: Nhà (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.