Tội ác của Viêm Chước không chỉ dừng lại ở việc hắn đày đọa Cửu Vô Dạ hết kiếp người này đến kiếp người khác, mà còn là vô tình đặt mầm mống cho sự tái sinh của Ma Tôn.
Lần đó dưới Ma Vực, việc Hinh gặp hắn không phải dàn xếp, là tình cờ. Tại nơi hang động chơi vơi điểm vách vực, hắn chôn giấu một bí mật động trời.
Hắn dùng thạch nhưỡng, máu của Quái Kê ngàn năm tuổi- chính là yêu quái mà Hinh cật lực bán sống bán chết tiêu diệt nó, cùng với sinh lực hắn rút cạn của mấy mươi người vô tội bên Càn Thiên trang, Viêm Chước nhào nặn một cơ thể hoàn chỉnh giống hệt với Á Nhiên.
Không phải là một cơ thể tạm bợ thời hạn ba năm như của Hinh, mà là một cơ thể sống còn thiếu khuất linh hồn.
Việc hắn đẩy Hinh đến bước đường cùng không đơn giản để hành hạ Cửu Vô Dạ, đó chỉ là một toan tính nhỏ trong vô số toan tính của hắn. Viêm Chước biết về thứ thần dược lấy yêu đan của thạch yêu luyện thành thuốc cải tử hoàn sinh.
Nhưng cải tử hoàn sinh thế nào khi cơ thể thạch nhưỡng này không có trái tim? Vì thế hắn tế thạch yêu Thiên Hinh cho Tiểu Kiệt. Ngày trái tim Tiểu Kiệt đủ mạnh khỏe, Viêm Chước sẽ hạ sát Tiểu Kiệt, đem trái tim ấy về cho cơ thể hắn nặn dưới Ma Vực kia, hồi sinh một Á Nhiên vô thực.
Nhưng hắn không biết rằng một cơ thể không có linh hồn vô tình đã thu hút mấy phần hồn phách còn lưu lại trên thế gian của Ma Tôn.
Bách Lý Thiên Hinh tinh mắt, sự nhạy cảm với ma chướng của nàng đã giúp nàng đánh hơi ra điểm đáng ngờ ở dưới Ma Vực. Trước khi bắt tại trận Viêm Chước trên Yêu giới, nàng đã nhờ Lý Thiên Cang và Thái Âm quân Cẩm Vân điều tra thật kĩ căn động ẩn sâu trong lòng vực ấy.
Khi họ phát hiện ra lớp lớp bí mật ấy, báo lên phía Oanh Thời, cũng là lúc Viêm Chước cúi đầu nhận tội.
Sự chủ quan, tinh vi của hắn đã trực tiếp đẩy hắn đến bước đường không thể quay đầu.
Nhưng dường như đến cả Hinh hay tất cả mọi người ở đây, đều quên mất sự tồn tại của một người...
Đó là Cửu Diệp.
***
Trước thời khắc áp giải Viêm Chước lên Thiên đình một canh giờ.
Tiếng bước chân chậm rãi vang lên trên hành lang vương cung. Tiếng lưỡi kiếm mài trên từng viên gạch vang lên ken két, cứa từng chút thêm vào sự sợ hãi đang dấy lên đến cao trào trong lòng của người góa phụ trẻ Cửu Ý Hiên.
Cơ thế cô bất động nằm trên sàn. Máu thấm đẫm vai áo cô, chảy đầm đìa thành vũng trên nền gạch. Vết thương rất đau, nhưng không gì sánh được bằng sự hoảng sợ tột cùng, bất lực và tuyệt vọng của người mẹ.
Cô không thể cử động được, cũng không phát ra được bất kì âm thanh nào từ trong cuống họng. Cửu Diệp đã bôi thứ thuốc nào đó vào lưỡi kiếm và khiến toàn thân cô mềm nhũn ra như đã trút cạn sinh khí.
Cửu Diệp lê kiếm tiến đến gần cậu con trai gương mặt bầu bĩnh phúng phính đang đánh giấc ngon lành trên chiếc chõng tre. Cậu không hề phát giác ra nguy hiểm cận kề.
Đó có còn là Cửu Diệp không? Không còn nữa rồi, ba năm trước đã không còn.
Cửu Diệp đã hoàn toàn trở thành con tốt thí cho Viêm Chước lộng hành. Đôi mắt Cửu Diệp ánh lên màu đỏ như máu, là biểu hiện cho việc đã hoàn toàn bị thao túng thần trí.
Nhưng may mắn và phép màu lần nữa lại xảy đến với người góa phụ trẻ. Cửu Vô Dạ tới kịp lúc. Hắn đá tung cánh cửa phòng, nhanh như cắt, hắn bế đứa trẻ đến nơi an toàn.
Hắn đặt Tiểu Kiệt bên cạnh Cửu Ý Hiên. Rồi tiến tới định giật lại thanh kiếm trong tay Cửu Diệp.
Diệp lúc này sợ hữu một thể lực đạt ngưỡng phi thường. Cô đáp chiêu hắn dễ dàng như trở bàn tay. Chẳng còn đâu sự yếu đuối bẩm sinh của một người vốn không học võ nữa...
Luồng ma chướng ồ ạt bộc phát ra từ Cửu Diệp khiến Cửu Vô Dạ nhăn nhó mặt mày. Cũng trong khoảng khắc ấy, ngay khi chướng khí bộc phát ra cận kề hắn, có một lực đạo mạnh mẽ giằng hắn với Diệp ra.
Nữ nhân ấy gương mặt giận dữ, nàng như thể vừa trải qua sự sợ hãi tột cùng, quát hắn:
"Chàng điên à! Chàng làm như thế có phải mất công ta thanh tẩy ma chướng cho chàng không?"
Thiên Hinh đẩy hắn ra sau, nàng cố cự muốn giành lấy thanh kiếm nhưng quả thực, tay cán Diệp nắm rất chắc mà nàng lại không muốn động thủ lên người vô tội như cô.
Nàng không dám ngoái đầu nhìn Cửu Vô Dạ, nàng biết bây giờ hắn không có chút kí ức nào về nàng, đó không phải một Cửu Vô Dạ yêu nàng. Nàng nói với hắn:
"Chàng ra ngó xem mẹ con Ý Hiên sao rồi. Cẩn thận Tiểu Kiệt... Đừng để công sức của ta trở nên vô ích."
Thế mà bạo quân lại ngoan ngoãn nghe lời nàng.
"Nha đầu, lát nữa ta hỏi chuyện nàng sau", Cửu Vô Dạ nói rất khẽ, nhưng đủ để Hinh nghe thấy.
Nàng đã thoáng lỡ đi một nhịp...
Hắn không quên nàng.
Ban đầu, dự kiến của nàng khi giải quyết sự việc này lên đến nửa năm bởi thời gian trên Thiên giới và ở đây không đồng nhất. Bảy ngày nàng giao hạn với Lý Thiên Cang cũng là bảy ngày Thiên giới.
Hinh cũng không ngờ lại thần tốc xong nhanh đến như thế. Nàng tạm khiến hắc hồ ly quên nàng để phần đen cô đặc trong yêu đan hắn hoàn toàn tan đi, tâm ma theo đó sẽ biến mất.
Nửa năm là quá đủ để hắn làm điều đó.
Nhưng không ngờ rằng giọt nước mắt Mạnh Bà không có tác dụng lên hắn. Bởi Cửu Vô Dạ yêu Thiên Hinh sâu sắc. Một giọt nước mắt cũng chỉ là giọt pha lê nhỏ giỏ xuống bể rộng mênh mông, sao có thể kìm hắn quên được nàng.
Hắn không can thiệp vào chuyện Hinh làm vì hắn tin nàng có cách giải quyết của riêng mình. Song giờ nàng đã về, hắn phải tính sổ với nàng mới được.
"Được, nghe chàng", Hinh cười mà đáp.
Đâu đó vảng lại tiếng nói của Mạnh Bà. Ngàn năm qua, bao giờ bà cũng nhẩm đi nhẩm lại câu nói ấy:
"Kí ức có thể quên, nhưng cảm xúc rung động sao mà không nhớ? Các ngươi cứ tìm lão hỏi cách vong tình, lão không có. Trên đời này làm gì có thần dược giúp người ta quên tình đây....
Kí ức của nàng và Cửu Vô Dạ đúng là vô cùng bé nhỏ trong dài đời mênh mông của Bách Lý Thiên Hinh, thậm chí nếu không nhắc lại, chỉ đôi ba năm nữa thôi có lẽ nàng cũng quên đi mất.
Nhưng quả thực, giống với hắn, chưa một khắc nào Hinh thôi quên đi cảm xúc rung động ban đầu. Chỉ cần lỡ đi một nhịp, vô tình bắt gặp lại bóng hình thiếu niên năm đó, sẽ một lần nữa nàng rung động.
Đâu đâu nơi vương cung Yêu giới cũng có bóng hình nàng, bảo Cửu Vô Dạ quên nàng thế nào đây?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]