Cửu Vô Dạ nghe thế thì đứng lên, sát kề trước mặt nàng. Khoảng cách gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của cả hai.
Thiên Hinh vẫn bướng bỉnh nhìn hắn đầy ương ngạnh không chịu lép vế. Nàng muốn nói hết ra để cho bạo quân biết rằng, hắn không yêu Ý Hiên nhiều như hắn nghĩ, hắn không xứng đòi Ý Hiên đáp lại tình cảm của mình.
“Đấy là cách huynh yêu một nữ nhân? Thế thì huynh vĩnh viễn chẳng thể so bì với cố thượng tướng quân Tử Trầm người sẵn sàng vì cô ấy gác lại nghiệp lớn. Cô ấy trong tim huynh thua một bậc với vương vị. Còn với Tử Trầm, Ý Hiên là tất cả. Huynh thua ngay từ đầu rồi.”
Nếu hắn thực sự yêu Ý Hiên hắn sẽ không để cô ấy ôm tuyệt vọng mà chết đi. Yêu thuật của hắn mạnh mẽ như vậy, lí nào lại không có cách giúp Ý Hiên khi còn sống biết cô ấy có một đứa bé trong bụng. Dù sẽ độc ác với Ý Hiên khi phải sống tiếp, nhưng còn đứa con ở đó, không người mẹ nào lại nhẫn tâm đem cả con theo tuẫn táng cùng mình được.
Cửu Vô Dạ không phát tiết muốn bóp cổ nàng khiến Thiên Hinh có phần bất ngờ. Nhưng đôi mắt ấy vẫn sắc lẹm, đáng sợ như ngày nào. Hắn đẩy nàng ngồi xuống vương tọa. Tay Cửu Vô Dạ tì lên thành ghế. Nhan sắc yêu mị của hắn kề nàng gang tấc, hơi rượu từ hắn khiến nàng nhức nhối:
“Với ngươi thế nào là yêu?”
Hinh nghe câu hỏi đó thì thoáng lặng mình. Yêu? Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3727720/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.