Có lẽ còn chút hơi say trong người lại phải tiếp nhận sự thực ngỡ ngàng như thế khiến Hinh khó chấp nhận. Nhưng rồi Hinh không còn thấy chuyện đó có gì lớn lao nữa.
Vì ít ra nàng không cảm thấy mình giống kẻ thứ ba bởi Ý Hiên đã yêu người khác rồi. Cô nương ấy với cố tướng quân là tâm đầu ý hợp, lưỡng tình tương duyệt. Nàng hoàn toàn có cơ hội theo đuổi hắn.
Không được ngày này thì, thì tháng sau năm sau, nhiều năm nữa nàng đều có thể đợi hắn. Chỉ cần hắn vẫn còn đó, trái tim đá của nàng vẫn còn ở đây, nàng vẫn sẽ yêu hắn.
Thế rồi nàng lại sai lầm khi đánh giá nhẹ tình cảm hắn dành cho nàng Cửu Tiêu Hồ nọ.
Sau tiệc khao quân, Thiên Hinh tới vương cung định sẽ trả lại hắn chức thượng tướng quân này. Không phải vì Hinh tự ái, mà suy cho đến cùng nàng chưa bao giờ ham muốn quyền cao chức trọng. Với Thiên Hinh, có thể tiêu diêu tự tại, làm điều mình muốn, theo đuổi người mình yêu, được gặp gỡ nhiều người mới là chân lí nàng hướng đến.
Nhưng rồi chuyện lại xảy đến đầy bất ngờ, trong vương cung lẳng lặng không có bóng một hạ nhân. Phía chính điện bên trong chợt có tiếng đồ sứ rơi mạnh xuống nền đất phát ra tiếng kêu loảng choảng.
Hinh mở hé cửa ra thì bắt gặp cảnh tượng không mấy đẹp đẽ. Ngồi trên tọa đương nhiên là bạo quân Cửu Vô Dạ, quỳ phía dưới kia là một nữ tử áo đỏ, nàng ta xinh lắm, nước mắt giàn giụa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3727715/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.