Cửu Vô Dạ nghe câu đó xong, mặt hắn không chút biểu cảm gì, hắn chỉ ép vai nàng buộc nàng ngồi xuống, đôi mắt hồ ly của hắn lạnh tanh, thậm chí có gì đó cảnh cáo:
“Say rồi thì đừng mở mồm nói gì bậy bạ.”
Sau này khi nàng tỉnh rượu, Cửu Diệp- chị gái ruột của Vô Dạ đã đến tìm nàng. Tỷ ta xoay ngược xoay xuôi nàng, thắc mắc:
“Ôi chao, nha đầu có làm sao không?”
Hỏi ra mới biết hôm qua cũng có kẻ mượn rượu mà tỏ tình với Cửu Vô Dạ bị hắn đá một cước bay thẳng từ trong cung ra ngoài cửa, bị trục xuất vĩnh viễn khỏi kinh đô. Chắc Hinh may mắn hơn vì ở đó nhiều người thành ra Cửu Vô Dạ không phát tiết.
“Nhưng... chỉ là tỏ tình thôi mà? Không lẽ y có ý trung nhân rồi? Y thủ tiết sao?”
Thủ tiết? Với tính của bạo quân thì có lẽ hợp lý lắm. Thiên Hinh thắc mắc là thế, nàng vốn đã mong câu trả lời là không phải, là do hắn không gần nữ sắc thôi. Nhưng tiếc cho nàng, Diệp cười buồn:
“Ừ, muội đoán đúng rồi đấy.”
Thiên Hinh đứng lặng, nụ cười trên môi nàng hóa đá, có gì đó như đang bóp nghẹt trái tim nàng.
Diệp nói tiếp:
“Năm xưa khi muội chưa gặp nó, nó từng yêu tha thiết một nữ nhân đồng tộc, tên là Cửu Ý Hiên. Hiên Nhi xưa kia hiếu thuận với ta lắm, ngoan ngoãn như muội, nhưng cá tính hai người khác nhau, Ý Hiên lại nghiêng về yểu điệu, nhu mì hơn. Nàng ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gioi-co-chang-bao-quan/3727714/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.