Một quả bóng bay Sói xám, một Sói đỏ, treo ở kính chiếu hậu của chiếc xe một trái một phải. 
Lúc chờ đèn xanh đèn đỏ, vẫn có không ít người tò mò nhìn theo như mọi lần. 
Xe đi thẳng đưa hai người trở lại Y Vân thủ phủ, dừng ở trước ga ra xe, có vẻ vui sướng. 
Phó Nhiễm thấy Minh Thành Hữu chỉnh lại cổ áo, hai người tổ chức hôn lễ, ngay cả Lý Vận Linh cùng Minh Vanh cũng không biết. 
Bọn họ rót đầy sâm banh vào ly xếp thành chồng cao, lại cắt bánh ngọt, Minh Thành Hữu cầm hai ly sâm banh lên đi tới trước mặt Phó Nhiễm, cánh tay vòng qua tay Phó Nhiễm, uống rượu giao bôi cùng cô. 
Trong lòng có quá nhiều chua xót cùng với ngọt ngào, hạnh phúc này thật khó khăn mới có được, lại đến không đúng lúc khi phải lo lắng giữa rang giới sự sống và cái chết cận kề. 
Minh Thành Hữu ngồi ở trước đàn dương cầm, đưa bản nh 
"Mở ra hộ anh." 
Phó Nhiễm mở nắp đàn ra, đập vào mắt là hai chiếc nhẫn đính kim cương. 
Kiểu dáng mới độc đáo, đường viền được cắt thành sáu cạnh, Minh Thành Hữu cầm một chiếc lên, sau đó nâng tay Phó Nhiễm, chiếc nhẫn từ từ được đeo vào ngón áp út, vừa vặn. 
Phó Nhiễm đưa tay giơ lên trước mắt. 
"Có tên không?" 
"Tên là luân hồi." 
"Cái tên quái dị." 
Phó Nhiễm nghiêng mặt sang một bên, Minh Thành Hữu đem một chiếc nhẫn khác đưa cho cô. 
Hai người đụng tay vào nhau. 
"Để anh." 
"Hôm nay có thể đàn bài khác không?" 
"Em muốn nghe khúc gì?" 
"Tùy đi." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-thanh-that-thanh-yeu/4089800/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.