Editor: Nguyen Hien.
Một tuần lễ sau, Đồng Tâm được rời khỏi phòng bệnh cưỡng chế. Sáng sớm, Đồng Niệm đến thăm cô, khuôn mặt nở nụ cười dịu dàng: “Muốn ăn cái gì nói cho chị biết?”
Sắc mặt tái nhợt của Đồng Tâm dịu đi không ít, cô ngồi ở trên giường, nắm chặt tay Đồng Niệm, trầm giọng nói: “Chị, em muốn gặp Đình Hiên.”
Nghe vậy, ánh mắt Đồng Niệm u ám xuống, trên khuôn mặt nhuồm đầy vẻ cô đơn. Cô nhớ đến dáng vẻ khí phách khi nhìn thấy Ôn Đình Hiên khi đó, âm thầm thở dài.
“Chị.” Không nghe cô trả lời, Đồng Tâm ngước mặt nhìn cô, đôi mắt lộ ra vẻ cầu khẩn: “Chị giúp em một chút, em muốn gặp anh ấy một lần.”
Âm thầm thở dốc một hơi, trái tim Đồng Niệm trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Cô do dự hồi lâu, cuối cùng nhìn ánh mắt mong đợi của cô mà gật đầu đồng ý.
Thời điểm tìm gặp Ôn Đình Hiên, anh cũng không có quá nhiều kinh ngạc. Đồng Niệm nhìn ánh mắt bình tĩnh của anh, trong lòng đột nhiên thoáng qua cái gì.
“Đình Hiên.” Đồng Niệm uống một hớp nước chanh, vẻ mặt khổ sở hỏi: “Đồng Tâm muốn gặp mặt anh, anh có thể đồng ý không?”
Nụ cười trên mặt Ôn Đình Hiên cũng như lúc ban đầu, nhất là đôi mắt ấm áp kia, cuốn hút lòng người, “Chúng ta quen biết lâu như vậy, em ấy gặp chuyện không may, anh cũng nên đi xem một chút.”
Đồng Niệm mím môi cười, bởi vì trái tim rộng lượng của anh mà cảm thấy an ủi. Cô nhíu mày nhìn Ôn Đình Hiên, ánh mắt dao động,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/578008/chuong-135-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.