Editor: Nguyen Hien.
Từ đồn cảnh sát đi ra ngoài, Lăng Cận Dương gọi người đưa vợ chồng Đồng Chấn Thanh về nhà, sau đó anh lái xe chở Đồng Niệm rời đi.
Trên đường đi, Đồng Niệm cũng không có nói chuyện, chỉ nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa xe, ánh mắt lộ ra nổi đau thương khó tả.
Lăng Cận Dương khẽ nghiêng đầu nhìn cô, nhìn thấy chân mày cô nhíu chặt, âm thầm thở dài. Đối với chuyện của Đồng Tâm, anh cũng cảm thấy tiếc, chỉ mới hơn hai mươi tuổi, cả người gần như bị phá hủy hoàn toàn, sau này cuộc sống phải như thế nào đây?
Khó trách Đồng Niệm lại tức giận như thế, nếu đổi lại là người khác chắc cũng vậy, thật ra thì đau lòng là nhiều hơn. Đối với tính tình Đồng Niệm, anh hiểu rất rõ, bình thường cô hay nghiêm khắc, nói những lời vô tình, nhưng thật ra so với người khác, cô luôn yêu thương đứa em gái nhỏ hơn ba tuổi này.
Lăng Cận Dương làm theo ý Đồng Niệm, cũng không cho luật sư Tiền bão lãnh Đồng Tâm. Anh làm như vậy cũng không phải bởi vì tức giận, mà vào lúc ở trên đầu sóng ngọn gió, nếu Đồng Tâm đi ra ngoài, sợ rằng còn phải đối mặt với sự quấy rầy của giới giải trí hoặc vây đuổi chặn đường. Những trường hợp như thế này còn thảm hại hơn, không bằng trước hết để cho cô ở bên trong này ngây ngốc mấy ngày, né tránh trận gió này.
Nắm lấy tay người bên cạnh, phát hiện đầu ngón tay cô lạnh ngắt, Lăng Cận Dương nhíu mày, dùng sức nắm chặt, suốt quãng đường không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-gia-cuoi-that/578007/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.