Chương trước
Chương sau
Trong phòng của Lãnh Hàn, anh từ phòng tắm bước ra mùi hương nam tính từ người anh toả ra khiến người khác đê mê đắm chìm, những giọt nước từ trên tóc ướt của anh nhỏ giọt xuống các cơ bụng săn chắc của anh, trên người Lãnh Hàn chỉ cuốn duy nhất đúng chiếc khăn tắm quanh hông che đi vật nam tính, rồi Lãnh Hàn cứ như thế mà đi lại trong phòng.

Việc này đối với Lãnh Hàn nó quá hết sức là bình thường của một người đàn ông, cho dù ai vô tình bước vào phòng anh thì anh cũng không cảm thấy xấu hổ hay phải ngại để mà che đi cả, nhưng có kẻ nào mà dám bước vô phòng anh mà chưa có sự đồng ý của anh cơ chứ, chẳng kẻ nào có lá gan lớn như vậy cả, trừ bà nội của anh là ngoại lệ thôi.

Anh đi lại tủ lấy một ly rượu vang đỏ rồi lại sofa ngồi vắt chéo chân dựa lưng vào đằng sau, anh lười biếng lấy chiếc điện thoại trên bàn gọi cho ai đó.

- Dạ chủ tịch, anh có việc gì cần tôi ạ.

- Trợ lí Trương cậu tìm hiểu xem hôm nay lão phu nhân ra ngoài làm gì và gặp những ai, 10 phút nữa gửi mail cho tôi.

Tút...tút...tút

Chưa kịp để trợ lí Trương trả lời Lãnh Hàn đã tắt máy ngang, làm trợ lí đứng hình chưa kịp hiểu nhưng cũng rất nhanh trợ lí Trương anh ta đã hoàn hồn và làm theo yêu cầu của chủ tịch, chưa tới 10 phút thông tin đã được chuyển vào máy của Lãnh Hàn.

Anh đứng dậy đi qua phòng làm việc của mình, phòng làm việc của anh có cửa đi thông qua phòng ngủ nên anh cũng không phải đi ra ngoài lòng vòng, nhưng chỉ có anh đi cái cửa này, còn những kẻ khác vẫn phải tuân thủ điều lệ cấm mà anh đưa ra.

Sáng hôm nay lão phu nhân có ra ngoài cùng với tài xế của Lãnh gia, trên đường đi lão phu nhân xém bị một thanh niên chạy xe ẩu va chạm trúng, cũng may là không có xảy ra vấn đề nghiêm trọng, lão phu nhân được một cô gái giúp đỡ và xử lí vết thương nhỏ trên tay lão phu nhân.

- Dạ chủ tịch, tôi đã tìm hiểu sự việc ngày hôm nay diễn ra của lão phu nhân ạ.

- Được rồi.



Đọc xong mail mà trợ lí gửi, Lãnh Hàn lấy chiếc áo tắm mặc vào đi sang bên phòng của lão phu nhân.

Cốc...cốc...cốc

- Bà ngủ chưa ạ, con vào một chút được không bà.

- Vào đi tiểu Hàn, ta chưa ngủ đâu.

Anh đẩy cửa bước vào thì thấy bà đang ngồi trên giường đọc sách, muộn vậy rồi mà bà anh vẫn còn đọc sách, cũng may li sữa bà uống rồi chứ không thôi anh lại lải nhải mất.

- Ta không có sao, chỉ là bị xước da có một chút xíu thôi, ta xử lí vết thương rồi, con cứ yên tâm về ngủ đi.

- Cháu không có yên tâm xíu nào khi bà ra ngoài một mình cả, ngày thường bà ra ngoài vẫn cho người đi theo, hôm nay lại đi một mình rồi lại để chầy tay như vậy.

- Cũng có cô bé kia giúp ta rồi, nè tiểu Hàn bà nói con nghe, con bé đó rất dễ thương lại còn lễ phép nữa, không một ai giúp đỡ bà già này mà chỉ nhìn rồi lướt qua thôi, con bé đó rất hợp với con bà nhìn người không có sai đâu, con tìm hiểu con bé đó đi.

- Bà lo vết thương của mình đi, còn chuyện đó tính sau đi ạ, con về phòng đây, chúc bà ngủ ngon ạ.

Lãnh Hàn đỡ bà nằm xuống đắp chăn cho bà rồi ra ngoài trở lại về phòng mình, về tới phòng anh đi lại bàn cầm ly rượu vang rót thêm rồi uống một hơi cạn sạch.



Đúng là một lũ ham vinh hoa phú quý, diễn kịch trước một người già cũng giỏi lắm, bao nhiêu người ngang qua họ lơ đi vì sợ mang hoạ, còn cô ta lao vào giúp đỡ, chắc lại cũng tìm hiểu về gia đình hắn nên mới chạy ra giúp nhằm lấy được sự yêu thương của bà hắn chứ gì, hắn đâu con ngại gì với mấy cái thủ đoạn muốn trèo lên giường hắn của tất cả phụ nữ ở cái thành phố An Dương này cơ chứ.

- Được lắm, thấy cách mồi chài hắn không được từ những cô gái khác nên rút kinh nghiệm quay ra mục tiêu lấy lòng bà của tôi sao, đúng là hạng phụ nữ dơ bẩn.

Lãnh Hàn từ trước nay rất được phụ nữ yêu thích, ai mà chả muốn leo lên được vị trí Lãnh thiếu phu nhân cơ chứ, lúc đó họ sẽ được ăn sung mặc sướng, tiêu tiền đến mấy đời gia tộc lớn cũng chả hết được đối với Lãnh Hàn, tập đoàn Lãnh Thiên Cơ chính là con rồng kinh tế của cái thành phố bậc nhất An Dương này, ai mà không muốn được hắn chú ý tới cơ chứ.

Sáng hôm sau, anh thay quần áo để đến tập đoàn làm việc, trang phục đi làm thường ngày của anh lúc nào cũng trong trang phục những màu tối, khiến người khác cảm thấy không dám lại gần anh, anh xuống nhà ăn sáng cùng với bà nội sau đó được trợ lí của mình đưa đến tập đoàn bằng chiếc Bugatti phiên bản giới hạn của thế giới.

Xe đậu trước cửa của một tập đoàn lớn và được xây dựng rất cao, to rất kiên cố nhìn khiến trúc của nó thôi đã khiến người khác phải trầm trồ rồi huống chi là vào bên trong, anh được trợ lí Trương mở cửa cung kính rồi Lãnh Hàn bước xuống xe, tất cả nhân viên ở sảnh thấy anh chỉ có thể là gập người thật sâu rồi cung kính lễ phép chào, đó là quy tắc của công ti này, chủ tịch công ti này rất lãnh khốc mọi quy tắc mà anh đưa ra nếu ai làm sai thì chỉ có bị sa thải khỏi công ti này mà thôi, chứ làm gì có cửa xin thêm cho bản thân một cơ hội sửa sai cơ chứ.

Bất kì ai đã là thành viên của tập đoàn Lãnh Thiên Cơ này, nếu làm việc không chăm chỉ hoặc có ý đồ bất chính với tập đoàn chắc chắn chỉ có sống không bằng chết với hắn Lãnh Hàn, vì hắn không thuê kẻ vô dụng vào đây và cũng không nuôi một kẻ ăn cháo đá bát, chính vì sự tàn nhẫn khi trừng phạt như vậy nên mới khiến công nhân viên ở đây không ai dám vi phạm.

Để mà vào được tập đoàn Lãnh Thiên Cơ này làm là cả một quá trình phỏng vấn gay go giữa các bộ phận tuyển dụng chuyên nghiệp với các ứng cử viên có năng lực khác nhau, mọi người ai cũng muốn được vô đây làm vì đãi ngộ ở công ti rất tốt phải nói là tốt nhất ở thành phố An Dương này, nhưng về việc khắt khe thì cũng khỏi bàn tới luôn rồi.

Nhân viên cúi chào, Lãnh Hàn không thèm liếc mắt hay gật đầu lấy một cái, hắn kiêu căng ngạo mạn như vậy tất cả ở đây cũng quá quen rồi, sếp của họ mà, sao mà họ dám ý kiến hay phê bình được chứ, khi nào được như người ta đi rồi hãy mở miệng ra phê bình chứ giờ mà mở miệng hắn cho một vé đăng xuất khỏi cái tập đoàn bao nhiêu người mơ ước này.

Tuy Lãnh Hàn không nhìn mọi thứ xung quanh nhưng anh biết mọi việc đang diễn ra như thế nào, không một chuyện gì có thể qua mắt anh được, nên đừng tưởng anh không nhìn mà nghĩ anh không biết gì, thế thì có mà nhầm to.

Lãnh Hàn đi vào thang máy dành riêng cho hắn hoặc những đối tác cực kì quan trong của tập đoàn mới được phép đi thang máy này, còn lại tất cả đi thang máy dành cho nhân viên hoặc cầu thang bộ.

Phòng làm việc của hắn nằm trên tầng cao nhất của cái tập đoàn này, dãy hành lang chỉ có duy nhất một mình hắn ở trên này mà thôi, còn lại tất cả sẽ ở dưới trướng của hắn hết, phòng làm việc như một căn biệt thự được thu nhỏ để sẵn tròng phòng của hắn vậy, đầy đủ tiện nghi không thiếu bất cứ thứ gì, có thể nói hắn đi làm mà giống như đi nghỉ dưỡng hoặc đang ở nhà vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.