Càng nhớ về quá khứ đau thương kia đôi mắt cô càng lạnh lẽo u ám. Như mang vô số căm phẫn từ địa ngục quay về, tất cả mọi thứ cô đang có đều phải đánh đổi rất nhiều. Cả mạng sống người cô thương nhất. Trái tim lần nữa đau nhói khép chặt đôi mắt để bình tâm
Khẽ thở hắt ra một hơi đưa tay lấy điện thoại gọi cho anh
- Anh đây
- Chồng à em nhớ anh rồi
- Hmm vợ làm sao đấy
- Em muốn thấy anh ngay bây giờ
- Đợi anh
Thật ra chỉ cần cô nghe được tiếng của anh thì tâm trạng sẽ tốt lên, nhưng đáng tiếc khi anh vừa cất giọng cô lại tham lam muốn ôm anh hơn
Có lẽ trái tim cô đã trao trọn cho anh rồi nên mới sinh ra cảm giác ỷ lại vào anh
...----------------...
Bên này sau khi kết thúc cuộc gọi, anh không do dự mà lấy áo vest bước chân nhanh ra ngoài vừa đi vừa gọi. Bọn người Dạ Quân nhìn anh gấp gáp như vậy cũng chỉ lắc đầu ngao ngán. Đấy có vợ vào là thế đấy
Anh lên phi cơ riêng gấp rút về Vân Nam ngay trong đêm, về đến nơi anh mặc kệ mấy con người đang ngồi ở phòng khách mà trực tiếp đi thẳng lên lầu, nơi có người con gái đang chờ anh
Anh không gõ cửa trực tiếp đẩy vào luôn, nhìn bóng lưng của cô ngoài ban công khắc lên sàn mang đầy vẻ cô độc, lòng khẽ đau. Anh bước chầm chậm lại phía cô. Cô biết là anh nhưng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644798/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.