Thiếu Quân em nhớ bà nội lắm...hức..hức bà ấy..bà ấy vì cứu em mà mất mạng...em thật sự rất bất lực
Lúc đó...lúc đó em chỉ mới 9 tuổi, bọn người của bác cả lại hận ông nội thiên vị ba, lập mưu hãm hại ba em để tóng ông ấy vào tù, hại mẹ em suýt nhảy lầu ...hức ..hức...
Vì...vì em..em là người thừa kế duy nhất được ông nội thương...và..và tin tưởng bác cả muốn lấy mạng em. Bà nội biết nên mới... hức hức..nên mới...
Em... em chỉ biết đứng nhìn nội ra đi trước mắt nhưng chẳng thể làm được gì cả
Đến cuối cùng...hức...hức... trước khi ra đi bà ấy vẫn một mực ôm lấy em trong lòng, bà bịt mắt em lại ...
Em còn nhớ...có tất cả 6 viên đạn đã được bắn ra từ tay ông ta...bà nội vì sợ em bị nhiễm bẩn nên đã ôm lấy em...
Sau đó ..sau đó có người nên ông ta mới rời đi...
Em không tìm thấy ai cả...em em ôm lấy cơ thể của bà khóc đến nghẹn lòng gọi khàn cả tiếng bà nội cũng không tỉnh dậy
Sau đó...mọi người trở về chỉ thấy em đã ngất bên cạnh bà nội...em còn nhớ..ngày diễn ra đám tang của bà ông ta đã đến...hức hức và nói rằng em là nguyên nhân khiến bà mất..
Tất cả mọi người đều nhìn em...em thật sự rất sợ, ba em bị tạm giam, mẹ em thì trong viện em không có bất..bất kì ai để nương tựa cả
Chỉ...chỉ có ông nội đứng ra bảo vệ em...hức..hức
Anh nghe cô nói mà đau lòng không thôi tại sao cô bé của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-phut-ban-dau/2644797/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.