Nếu là thế thì họ nhắm đến deathly stubborn làm gì, hai bên nước sông không phạm nước giếng thì sao có thể làm kẻ thù của nhau.
Không phải bọn họ muốn thăm dò tình hình của tổ chức. Chắc có âm mưu gì đó trong tình hình hiện tại này. Cô liền cho gọi Thất Sát quay lại.
"Chị gọi em sao chị Lan?"
"Bên kia có động tĩnh gì không? Hay mới chỉ qua lại nói chuyện với nhau?"
"Theo em thấy thì ông ta lúc nào cũng lén lút qua lại với Hắc Dạ Đảng. Xong việc thì đi ra rất đàng hoàng mà không hề có việc gì xảy ra."
"Được, cho người điều tra ông ta. Nếu có việc gì thì báo lại."
"Vâng...chị, giờ em phải đi trả thù Mặc Diễm vì cú ngã ban nãy đây. Nghĩ lại vẫn thấy tức mà."
"Rồi...rồi đi đi. Gọi Bắc Ngôn vào đây!"
"Chị gọi anh ta làm gì? Em vừa thấy anh ta đi ra ngoài rồi."
"Rồi, ra ngoài đi."
Bắc Ngôn bình thường rất ít khi ra ngoài, trừ khi là việc rất quan trọng mới đi. Nhưng tự nhiên bất thường lại ra ngoài, điều này rất là lạ. Vậy thì Bắc Ngôn cũng có rất nhiều hiềm nghi ở đây. Dạo này mỗi lần gọi là đều vắng mặt...
"Em cho gọi tôi sao Dạ Lan?" - Bắc Ngôn đi vào.
"Em muốn hỏi anh về việc của Hắc Dạ Đảng. Anh cũng biết điều đó chứ?" - Cô sắc mặt lạnh lùng nhìn Bắc Ngôn.
"Anh có nghe qua về tổ chức này. Có việc gì sao?"
"Em nghĩ chắc anh ít nhiều cũng biết sơ qua về họ, anh có thể cho em thông tin về Hắc Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-lan-dau-gap-nhau/436572/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.