Đến lúc này Lục Dạ Thành cũng khuyên bà rời đi. Để tránh ảnh hưởng không tốt cho đôi bên, vì có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm mẹ con nhà họ và bàn tán những điều không tốt.
"Mẹ có phải chúng ta nên rời khỏi đây ngay bây giờ không?"
"Mẹ muốn ở lại với con bé một lúc nữa rồi rời đi."
"Nhưng ở lại đây lâu không phải là cách giúp họ có thể quên đi thù hận trong lòng, chỉ khiến hai bên khó xử hơn thôi."
"Bà định ở đây đến bao giờ? Để mọi nhìn vào bàn tán gia đình này bà mới vừa lòng sao?" - Lâm Thiên Hàn tức giận.
"Lâm Thiên Hàn dù gì hai người cũng có quan hệ huyết thống với nhau, cũng là mẹ của anh. Sao anh cứ nhất thiết đuổi mẹ mình đi kia chứ?Anh không thấy mình quá đáng sao." - Lục Dạ Thành nắm lấy cổ áo Lâm Thiên Hàn.
"Mày là cái thá gì tao phải nghe theo? Cũng chỉ là đứa con riêng của mẹ mày thì có tư cách gì lên mặt dạy đời tao?"
Lâm Thiên Hàn dường như đang mất kiểm soát, không thể khống chế bản thân mình trong lúc nóng giận đã tiến tới đấm Lục Dạ Thành một phát vào mặt.
Hoắc Lăng Phong đứng bên cạnh cũng khuyên ngăn Lâm Thiên Hàn dừng lại.
"Dừng lại đi Thiên Hàn, dù gì đây cũng là đám tang của em cậu. Cậu đừng cư xử như một đứa trẻ con được không? Mọi người còn đang bàn tán kia kìa."
"Chúng ta cũng nên rời khỏi đây thôi Dạ Thành, mẹ không muốn hai con phải khó xử với nhau vậy đâu. Đi thôi con."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-lan-dau-gap-nhau/436571/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.