Lúc này cô rất bối rối không thể hiểu được mình đang nghĩ gì và làm gì. Giá như có ai đó cho cô lời khuyên. Cô không biết lên làm thế nào. Cô gạt bỏ hết mọi suy nghĩ vu vơ sang một góc.
"Thôi không nghĩ nữa làm gì."
Thật là mệt mỏi. Cô đứng lên ra chỗ tủ đồ lấy một bộ đồ rồi đi vào phòng tắm. Cô ngâm mình trong nước thư giãn đầu óc cho bớt căng thẳng, nhưng lại ngủ quên mất lúc nào không hay.
Lúc này anh cũng đi đến phòng tìm cô nhưng gõ cửa lại không thấy trả lời, anh nghĩ chắc cô đã đi ngủ rồi lên quay về phòng của mình.
Gần nửa giờ đồng hồ sau đó cô bừng tỉnh dậy, liền thay đồ rồi ra ngoài. Chắc hôm nay cô quá mệt nên gục đi lúc nào không biết. Vừa bước ra bên ngoài, cô liền lên giường nằm mặc cho tóc vẫn ướt chưa khô.
Dần chìm vào giấc ngủ một mạch đến sáng hôm sau.
"Hôm nay cô ấy vẫn chưa dậy sao?" - Anh nhìn đồng hồ.
"Lâm tiểu thư vẫn ngủ trên phòng chưa dậy!"
Bình thường cô dậy rất đúng giờ để chuẩn bị đi làm. Nhưng hôm nay lại dậy muộn hơn mọi khi.
"Có cần gọi Lâm tiểu thư không thiếu gia?"
"Không cần, để cô ấy ngủ đi!"
"Vâng!"
Một tiếng sau, cô mới thức dậy nhìn đồng hồ.
"Sắp muộn giờ rồi sao!"
Cô vực dậy thay đồ chuẩn bị để đi làm. Vừa mới xuống lầu thấy anh ấy vẫn đang đợi cô để đi làm.
"Anh chưa đi làm sao?"
"Tôi không vội! Em ăn chút gì đi rồi đi làm."
Cô vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-lan-dau-gap-nhau/436558/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.