"Anh bảo ai là mèo hoang nhỏ? Đồ vô liêm sỉ!" - Nguyệt Lam trừng mắt nhìn anh.
"Em vẫn còn nói được chắc không phải muốn tiếp tục chịu phạt?" - Hoắc Lăng Phong đắc ý.
"Anh dám..."
"Được rồi không chọc em nữa, tôi có chuyện muốn nói với em."
Thấy anh ta có vẻ nghiêm túc cô đành tạm tin vậy.
"Có chuyện gì? Nhưng anh buông tôi ra trước đã."
Anh buông cô ra, kéo cô ra sofa ngồi.
"Tôi muốn theo đuổi em!"
"Hả...cái gì vậy trời" - Cô ngơ ngác.
"Vì thế em cho tôi một tháng, tôi sẽ chứng minh điều đó." - Anh lấy hết can đảm nói ra điều đó.
Cô rất ngạc nhiên. Một người kiêu ngạo, lạnh lùng như anh lại nói ra điều đó và muốn theo đuổi cô. Không biết tình huống gì vậy...
"Anh có bị làm sao không vậy? Hay vừa nãy anh va chạm vào đâu có vấn đề à." - Cô hoài nghi về lời nói vừa rồi.
"Tôi rất nghiêm túc về vấn đề này. Vì thế chúng ta có thể đến với nhau không..."
Lâm Nguyệt Lam không thể tin được hoài nghi anh có vấn đề gì về não bộ....
"Tôi không thích vấn đề này đâu. Nếu anh có là bạn trai tôi thì cũng không..."
Anh ngắt lời của cô...
"Vậy em cứ coi như báo đáp chuyện tôi cứu em đi. Với lại em còn nợ tôi một ân tình đó..."
Chưa để cô nói anh lại xen ngang vào.
"Vì vậy cho tôi một tháng. Nếu như hết một tháng em và tôi không có tình cảm thì lúc đó tôi sẽ buông tay. Rồi đường ai lấy đi, không dây dưa gì với nhau nữa."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-lan-dau-gap-nhau/436552/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.