Cô nghe thấy tiếng bước chân của hắn đến nhà tắm, tiếng nước xối ra mới bỏ chăn khỏi mặt. Cô không dám hỏi sợ sự thật đúng là hắn đang quen một người khác. Thà khuất mắt trông coi thì cô sẽ không khó chịu, cô sợ nghe từ miệng hắn "Đúng, tôi có người khác, em quản tôi đấy à?".
Sao cô không còn cảm thấy vui mừng như trước kia khi nghĩ đến việc hắn có người khác thì cô sẽ được tự do nữa nhỉ? Bây giờ trong lòng còn cảm thấy vô cùng khó chịu nữa, cứ như có ngọn lửa đang âm ỉ cháy khiến ruột gan bị thiêu đốt vậy.
Thấy hắn tắt nước, cô nằm xoay lưng lại, mắt nhắm nghiền, thở đều như đã say ngủ. Cô thấy chăn bị kéo lên, đệm lún xuống nhưng không thấy hắn động đậy. Có lẽ hắn đang dùng điện thoại nhắn tin với người ta, hoặc ăn chán rồi nên về không cần cô nữa. Nghĩ vậy trong lòng cứ nghẹn đắng lại, cô vùng ngồi dậy, thấy hắn đang làm việc thì hơi ngạc nhiên.
- Sao không ngủ?
- Em sang phòng bên cạnh ngủ.... cho anh làm việc.
- Mọi ngày vẫn thế sao vẫn ngủ chung được, hay không được ôm thì khó ngủ.
- Không phải vậy. Thôi anh làm việc đi.
Cảnh Nghi vùng vằng định ra khỏi phòng thì người kia lại cất giọng khó chiều.
- Ai cho em đi?
- Chẳng lẽ tôi ngủ ở đâu cũng phải xin phép anh.
- Đúng vậy.
Hắn bỏ máy tính khỏi đùi, vươn tay kéo cô nằm lại giường, nửa người đè trên người cô khẽ nhíu mày.
- Vì sao giận? Vết son khi nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-tu-bao-gio/365332/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.